Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng khám vẫn còn mở cửa, chân bị thương không nghiêm trọng lắm, hơi sưng đỏ nhẹ mà thôi. 

Bôi thuốc mỡ xong, cũng không cần chườm đá, trở về nghỉ ngơi cho tốt là được. 

Mua thuốc xong, Cố Gia Huy liền công cô ra. 

"Em ngã thật, hay là ngã giả vậy?" 

"Ban đầu là ngã giả, nhưng không ngờ tôi đấy nhanh quá, thế là trẹo chân thật, đành phải diễn giả làm thật rồi." 

Hứa Minh Tâm cũng rất bất đắc dĩ nói. 

"Thế thì tôi tình nguyện em không làm như thế, còn làm mình bị thương rồi đây này." 

"Cũng không phải vết thương nghiêm trọng lắm, chúng ta còn có thể ra ngoài dạo phố, không có người thứ ba, chỉ có hai chúng ta, không tốt sao?" 

"Được, em muốn đi đâu?" 

"Tôi cũng muốn đi thả đèn, chúng ta thả một chiếc cho mẹ anh, có được không?" 

"Còn chưa gặp mẹ chồng đã muốn lấy lòng bà ấy như thế à?" 

"Anh... anh nói linh tinh cái gì đấy?" Hứa Minh Tâm hơi ngại ngùng, cô nói. 

Cố Gia Huy chỉ mỉm cười, sau đó anh đưa cô tới bên bờ sông. 

Vẫn còn rất đông người, buổi tối ở đây quả nhiên náo nhiệt, đúng lúc gặp phải kỳ nghỉ tiết thanh minh. 

Rất nhiều người bên ngoài cũng về bái tế và đang thả đèn ở sông. 

Thế mà đèn này là đèn chùm nến thật, trước đây cô mới trông thấy trên phim cổ trang từng đoàn chiếc đèn hoa sen thôi. 

Hơn nữa chỗ này không chỉ bán những chiếc đèn hình hoa sen, còn có đèn hình con thỏ, con hổ, đủ hết mọi thứ. 

Hứa Minh Tâm đã mua hai cái, cô đốt đèn dưới sự dìu đỡ của Cố Gia Huy, rồi 

thả ở sông. 

"Anh bảo, những ngọn đèn này sẽ trôi về phía nào? Là hồ Giang Hải sao? Hay là hoàng tuyền gì gì đó?" 

"Trôi nhiều nhất là đến hạ du, nơi đó có người chuyên môn vớt, như thế có thể bảo vệ môi trường." 

"Ach..." 

Câu trả lời này chẳng có ý thơ tí nào, chẳng lãng mạn tí nào! 

Hoàn toàn không phải là câu trả lời tiêu chuẩn! 

"Cố Gia Huy, anh nghiêm túc như vậy, thật sự tốt sao? Cái này vốn là gửi gắm niềm thương nhớ, anh không thể nghi tốt hơn chút được à? Nói ra sự thật như vậy làm gì, xuyên thủng mọi ảo tưởng tốt đẹp của tôi à?" 

"Ừm, đi xuống hoàng tuyền." 

Cố Gia Huy lập tức chữa lại. 

"Muộn rồi!" 

Hứa Minh Tâm tức giận nói, cô quay người chạy đi. 

Cố Gia Huy chạy nhanh lên phía trước, anh ngồi xổm xuống trước mặt cô: "Lên đi." 

"Cố Gia Huy, anh phải nghĩ cho kỹ đấy, nếu tôi mà lên rồi, thì cái lưng này của anh không được cõng cô gái nào khác nữa." 

Hứa Minh Tâm mỉm cười nói. 

Có một số chuyện luôn phải nhắc trước cho rõ, bây giờ cô rất ghét kiểu bế công chúa, cô chẳng thích tí nào nữa! 

"Ừ, tôi đồng ý với em." 

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, lúc này mới nhảy lên lưng anh. 

Cô quàng hai tay vào cổ anh, nhìn thấy đồ ăn ngon, cô lập tức giục Cô Gia Huy đi qua. 

Cô đã mua một que kem, cô còn không quên cho anh cắn hai miếng. 

"Sao vừa nãy em nhớ ra là phải ngăn cô ta lại vậy?" "Haiz, thật ra trước đây tôi cũng đã ý thức được rồi. Ví dụ những người theo đuổi anh kia, Trình Hoa, Tiết Hoa... thật ra không đến mức buộc phải ra tay, tôi thật sự không muốn ra mặt. Bọn họ biết quan hệ của chúng ta, vẫn cố tình muốn phá hoại chúng ta, cho nên tôi rất tức giận, phản ứng cũng sẽ kịch liệt hơn một chút. Nhưng mà lần này, tôi 

cứ có cảm giác, vô cớ xuất binh." 

"Cố Gia Huy... ở cùng anh, tôi sẽ sợ hãi." "Tôi sợ mình không đủ tốt, làm liên lụy anh bị người khác chế nhạo, nói anh cưới một cô vợ vô dụng. Tôi sợ tôi không hiểu quy củ, ở bên ngoài làm mất mặt anh. Cho nên tôi luôn rất cẩn thận, tôi muốn trở nên tốt hơn nữa. Bây giờ tôi... vẫn chưa có thực lực, nếu đợi khi tôi có thực lực, tôi có thể khiến cho những người đó tin 

phục tôi. Cho nên tôi rất muốn muốn trốn ở một góc không người biết, bế quan cần cù khổ luyện." 

"Trước đó, tôi muốn làm kiểu đà điểu, thu mình lại. Tôi.... rất không có tiền đồ, đúng không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK