Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quản lý biết Cố Gia Huy, anh là nhân vật lớn, giờ phút này quản lý run lẩy bẩy nói: "Không biết tổng giám đốc Cố hạ cố tới, không có đón tiếp từ xa. Đây đúng là vấn đề của nhân viên cửa hàng chúng tôi, tôi quyết định, miễn phí mua hàng cho hai cô đây, hơn nữa suốt đời được mua hàng không phải trả tiền ở bốn điểm và có giá trị ở khắp thế giới." 

"Cái gì..." 

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, có kinh ngạc đến mức suýt thì rơi cằm xuống đất. 

Bạch Thư Hân thì bình tĩnh hơn nhiều, cô ấy lập tức đưa tay ra giữ cằm cô lại. 

Cô ấy hạ giọng nói nhỏ bên tai Hứa Minh Tâm: "Cậu có thể đừng ngạc nhiên như vậy được không, người đàn ông của cậu đang lấy uy cho cậu đấy, cho dù cậu có là tên nhà quê thì lúc này cũng phải làm ra vẻ phú bà, có hiểu không hả." 

"Hiểu..." 

Chữ này bật ra từ trong cổ họng, đều là run run. 

Quả thực, cô chưa từng gặp cảnh nào khí thế như thế này, cho nên lúc nghe thấy lời đó, cô sợ đến mức suýt thì không tìm thấy phương bắc nữa luôn. 

Nhận lỗi và xin lỗi người giàu đều khí phách thế này à? 

Trước đó, cô thấy số tiền thuốc men năm mươi vạn mà ông Tô bồi thường đã được xem là thổ hào rồi. 

Không ngờ quản lý này còn thổ hào vàng trong thổ hào nữa! 

Ánh mắt mà cô nhìn sang quản lý cũng cuồng nhiệt hơn, thật là muốn tiến lên ôm đùi anh ta! 

"Tém tém lại nào, nước miếng sắp rớt xuống rồi đấy!" 

"À à..." 

Hứa Minh Tâm vội vàng tém tém lại, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn. 

"Thế, nhân viên cửa hàng đó thì sao?" 

"Đuổi việc, ngoài ra chúng tôi sẽ ra thông báo, bất kỳ cửa hàng xa xỉ phẩn nào cũng đều sẽ không tuyển cô ta nữa." 

Quản lý quả quyết nói. 

Nhân viên cửa hàng như thế, đúng là nỗi hổ thẹn của cửa hàng. 

Nhân viên cửa hàng đó vốn đã sợ đến mức run lẩy bẩy, mặt cắt không còn tí máu, lại còn nghe thấy lời này nữa, cô ta lập tức ngã ngồi trên mặt đất. Cô ta lại phản ứng cực nhanh, lập tức bò dậy luôn, sau đó túm chặt ống quần Hứa Minh Tâm, rồi nói: "Thưa cô, tôi sai rồi, tôi có mắt như mù. Cầu xin cô niệm tình tôi có một nhà già trẻ phải nuôi, cầu xin cô bảo tổng giám đốc Cố tha cho tôi được không? Cầu xin cô, tôi dập đầu xin cô đấy! 

"Này..." 

Hứa Minh Tâm vốn là một người dễ mềm lòng, cô thấy cô ta khóc lóc thành khẩn như thế thì hơi bất lực nhìn sang Cổ Gia Huy. 

Cố Gia Huy lạnh nhạt quét mắt qua, trong đôi mắt không có một tia tình cảm nào, anh lạnh lùng nói: "Nhân viên cửa hàng anh đúng là to gan, bắt nạt khách hàng cũng thôi đi, sao lại còn muốn kéo hỏng quần áo của cháu gái tôi nữa hả?" 

Quản lý nghe thấy vậy thì cả người run lên, vội vàng tiến lên kéo nhân viên đó ra. 

Sau đó, quản lý lấy găng tay và cải bàn chải tới, ngồi xổm xuống, quỳ một gối nhẹ nhàng lau ổng quần của cô. 

Hứa Minh Tâm bị hành động đột ngột này làm giật mình, vội vàng rụt chân lại. 

"Anh... anh làm cái gì vậy?" 

"Cô ta không hiểu quy củ, không biết bộ quần áo mà cô đang mặc đắt đến nhường nào. Thứ cho trí nhớ tối của tiểu nhân, đây là quần áo của nhà D&E, hơn nữa còn được làm ra từ tay của nhà thiết Từ nữa đúng không?" 

Anh ta nhìn về phía Cố Gia Huy, Cố Gia Huy thản nhiên gật đầu. 

"Thưa cô, xin để tôi lau sạch cho cô, bộ quần áo này bị cô ta làm ra một nếp nhăn, cửa hàng cũng không gánh vác nổi cái tội này" 

"Không cần không cần, tôi tự chịu trách nhiệm, Cố Gia Huy.." 

Cô thực sự không

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK