Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đừng nói là hai mươi năm rồi, cả đời này anh cũng sẽ nhịn em, bao dung em, yêu em. Nghe được những lời này từ trong miệng em là anh đã cảm thấy sự cố gắng của mình bao nhiêu năm nay không hề uổng phí. Tính khí xấu của em là anh chiều ra, tất nhiên cũng chỉ có chịu được thôi." 

"Ngôn Dương... có đáng không?" 

Bà ấy nhìn thẳng vào mắt ông ta, hỏi từng chữ một. 

Có đáng không? 

Khi xưa đã trả cái giá lớn như thế để có được bà ấy. 

Nay lại phải tốn cả đời, cam tâm làm thế nô. 

Ông ta bỏ ra quá nhiều, còn bà ấy thì không theo kịp. 

Cái duy nhất bà ấy bỏ ra, chính là bầu bạn trước mặt ông ấy, không xa không rời. 

"xứng đáng." 

Ngôn Dương mỉm cười nói, hai chữ này không có bất kỳ sự do dự nào. 

Nếu lại chọn thêm lần nữa, ông ta vẫn sẽ trả giá hết thảy, để có được bà ấy. 

Đời này, không cưới bà ấy, thề không làm người! 

Hứa Minh Tâm đi ra khỏi nhà họ Ngôn, tâm trạng cô rất tốt, xác định con đường mà mình muốn đi, cô rất có lòng tin vào tương lai. 

Cô vừa chơi điện thoại vừa hỏi Cố Gia Huy có đã làm xong việc chưa. 

Hôm nay là thứ bảy, hình như anh gặp phải vụ khó giải quyết, trên cơ bản là cả ngày đều ở trong thư phòng. 

Lúc đầu cô nghĩ là chủ tịch tập đoàn, thì chỉ cần uống trà ký tên, hàng ngày đi vào đầu tiền. 

Giờ xem ra, không có bất cứ thành công nào là ngồi mát ăn bát vàng cả. 

Cố Gia Huy nhanh chóng trả lời tin nhắn. 

"Tôi xong việc rồi, tối nay chúng ta ra ngoài ăn, lâu rồi chúng ta không ra ngoài ăn một bữa." 

Đã gần nửa tháng, Hứa Minh Tâm toàn bận rộn chuyện quay chụp, bận đến sứt đầu mẻ trán, quả thực nên đi ra ngoài giải sầu rồi. 

Cô về đến nhà, Cố Gia Huy đã thu thập xong. 

Anh không mặc comle, mà khoác một chiếc áo bành tô màu xám, bên trong là áo len cao cổ màu trắng, bên dưới là quần thường, và một đôi giày. 

Hům? 

Đây vẫn là Cố Gia Huy mà cô quen sao? 

Cô há to miệng, đứng như trời trồng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Gia Huy trẻ ra mấy tuổi. 

Trời, đây là ông chú hai mươi chín tuổi thật sao? Cảm giác giống như anh chàng thiếu niên vừa mới hai mươi tuổi thôi ý! 

Cao một mét tám mấy, vai rộng eo thon, vốn chính là cái giá áo di động. 

Lại phối thêm quần áo thoải mái kiểu Hàn, trông anh đẹp trai bức người. 

"Em về rồi à, tôi đã thu tập xong, chuẩn bị ra ngoài đây." 

Cố Gia Huy thản nhiên nói. 

"Đợi đã, có khả năng là tôi đang nằm mơ." 

Nói xong, cô lui ra ngoài rồi phanh một tiếng đóng cửa lại. 

Sau đó, mặc niệm trong lòng ba tiếng vừng ơi mở ra, rồi lại mở ra một lần nữa. 

Cố Gia Huy vẫn mặc bộ quần áo đó. 

"Hôm nay mặt trời mọc đằng tây à? Anh... sao anh mặc thành thế này?" "Chẳng phải trước đó em nói, nếu tôi không mặc comle, chắc chắn sẽ đẹp trai hơn nhiều à? Tôi thấy tối nay hiếm khi chúng ta có thể giới hai người, cho nên tôi liền bảo Khương Tuấn phối đồ giúp tôi một chút. Có đẹp không? Nếu không đẹp thì tôi đi thay. Đúng lúc, tôi cũng không thích lắm, tôi cứ cảm giác không nghiêm túc, không chín chắn 

"Đừng đừng đừng! Như thế này là tốt nhất!" 

Hứa Minh Tâm xông tới, giữ chặt cánh tay anh. 

"Chúng ta ra ngoài hẹn hò, đâu phải đi bàn chuyện làm ăn, mặc đứng đắn chín chắn như thế làm cái gì? Chúng ta ăn cơm xong thì đi dạo phố xem. phim, chúng ta mua áo tình nhân, ăn bỏng ngô, đi trên phố bắt trẻ con, thế nào?" 

"Được." 

Vốn dĩ, chuyện mà Cố Gia Huy không thích nhất chính là các cặp tình nhân sến súa, anh cảm thấy rất là vô vị. 

Nhưng bây giờ... anh hận không thể làm hết một lượt tất cả những việc nhỏ thiên mật mà các cặp đôi hay làm. 

"Hứa Minh Tâm, em nghĩ cặp đôi yêu nhau bình thường sẽ làm cái gì?" Lúc lái xe, Cố Gia Huy nắm chặt tay cô, rồi hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK