Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

"Lẽ nào đây không phải kế hoãn binh của em à?" 

"Em nói thật mà, tay của Hứa Minh Tâm đã cử động thật!" 

Cố Yên tức lắm, cô ấy chỉ vào giường bệnh. 

Hứa Minh Tâm nằm trên giường bệnh đau đớn ưm ra tiếng, thanh âm rất nhỏ rất nhỏ, nhưng trong phòng bệnh yên ắng, bọn họ đều đã nghe thấy. 

Mà giờ phút này, điện tâm đồ đã chạy bình thường, trái tim của cô càng ngày càng có sức sống, cho nên cũng đã phập phồng hơn nhiều. 

Lệ Nghiêm vội vàng làm cứu chữa cho cô, cuối cùng Hứa Minh Tâm đã thoát khỏi nguy hiểm, nhìn chung là đã nhặt về một cái mạng. 

Anh ta cho rằng Hứa Minh Tâm sẽ tỉnh lại sớm hơn Cố Gia Huy, nhưng mà anh ta lại đánh giá thấp nghị lực của Cố Gia Huy rồi, anh quá mạnh mẽ. 

Thế mà không đến nửa tiếng anh đã tỉnh táo lại, vào khoảnh khắc nhìn thấy Lệ Nghiêm, anh xông lên luôn. 

"Nếu, cậu vẫn còn coi tôi là anh em, vậy thì đừng ngăn cản tôi nữa." 

"Thế cậu đi đi, Hứa Minh Tâm để tôi chăm sóc, được rồi chứ?" 

"Là sao?" 

"Bây giờ cô ấy đã không sao rồi, sốt cao cũng đã lui, đang từ từ chuyển biến tốt. Chỉ có điều, tỉnh táo lại thì vẫn cần mấy ngày nữa." Cố Yên đẩy cửa đi vào. 

Cố Gia Huy nghe thấy lời này, giày cũng không kịp xỏ, vội vàng chạy đến phòng chăm sóc đặc biệt. 

Hứa Minh Tâm vẫn đang phải quan sát, cho nên chưa chuyển phòng bệnh. 

Chỉ cần cô tỉnh lại, vậy thì yên tâm rồi. 

Rõ ràng Hứa Minh Tâm đã tốt lên rất nhiều so với lúc nãy, má đỏ do sốt cao đã rút, trông cô 

đã bình thường hơn nhiều. 

Cánh môi vẫn không có chút huyết sắc như cũ, nhưng lại không khô quắt như thế nữa. 

Cánh mũi cô rung động, đang cố gắng hít thở. 

Cố Gia Huy nhìn thấy cảnh này, anh mừng lắm, chạy nhanh đi canh giữa bên giường. 

"Anh, anh ăn chút gì đi, anh cứ tiếp tục thế này thì có mà Hứa Minh Tâm chưa tỉnh lại, anh đã ngã xuống rồi." 

Lần này, Cố Gia Huy đã nghe lời hơn nhiều, anh còn phải chăm sóc Hứa Minh Tâm, sao có thể ngã xuống được. 

Anh vội vàng ăn hết, anh còn hỏi: "Hiện tại nhà họ Trình sao rồi?" 

"Trình Hoa đã lập ản, hiện giờ có hơi thần chí không tỉnh táo. Nhà họ Trình muốn dùng cái cớ bệnh tâm thần để vụ vào, nhưng ông ta lại quên mất rằng, em và Lệ Nghiêm đều học y, sao có thể để cho ông ta thực hiện được cơ chứ." 

"Khương Tuấn đã liên hệ luật sư khởi tố, để cho tất cả mọi người đều biết tội lỗi của Trình Hoa, cho dù không tù chung thân, thì cũng phải đi tù mười năm tám năm" 

"Khởi tố, sự việc làm càng to càng tốt, anh sẽ khiến nhà họ Trình vĩnh viễn không thể đứng dậy. Chết... thì quá nhẹ đối với bọn họ, Trình Nhan dung túng cháu gái, năm lần bảy lượt khiêu khích, vậy thì anh sẽ khiến ông ta nhìn nhà họ Trình mà một tay mình gây dựng sụp đổ, hoàn toàn tan rã!" 

"Lợi dụng khí thế của dư luận, sau đó lại âm thầm thu mua cổ phần với giá thấp. Đề phòng Cố Trác Đông, một khi nhà họ Trình rơi đài, những công ty cổ phần tài chính đó của ông ta đều là một miếng bánh ngọt. Người ăn miếng bánh ngọt càng ít, lợi ích thu được cũng càng lớn. Có thể âm thầm trợ giúp, giúp đỡ nhà họ Ngôn phất lên." 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK