Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ấy và cô ấy đã xảy ra nhiều chuyện như thế, nhưng cô thì không biết gì cả, Cố Gia Huy không nói tới một chữ nào cả. 

"Tôi không quen cô, Cố Gia Huy chưa từng nhắc tới. Người và chuyện chưa từng nhắc tới, tôi cũng không cần thiết phải để trong lòng. 

Cô nắm chặt nắm tay, quật cường nói. 

Yên Yên nghe vậy, không khỏi nhướng mày. 

Cô nhóc quật cường quá, thật sự thì càng ngày cô ấy càng tò mò, rốt cuộc anh Gia Huy thích cô ở điểm nào! 

Cô ấy tiếp tục nói: "Ồ? Vậy sao? Thế tôi và anh ấy từng học thơ từ ca phút cho tới nhân sinh triết học, bọn cô đã từng chưa?" 

"Tôi." 

"Tôi và anh ấy có hôn ước từ nhỏ, cô có không?" 

"Nhưng... anh ấy đã đính hôn với tôi rồi." 

Cô giống như bắt được một cây cỏ cứu mạng cuối cùng, dùng sức nói, tiếng nói cũng có hơi khàn khàn phá âm. 

"Nhưng thế thì sao?" 

Cô ấy nói bâng quơ: "Đính hôn cũng chẳng phải là kết hôn, kết hôn còn có thể ly hôn. Bây giờ cái xã hội này, thay đổi trong nháy mắt, chuyện sau này, không ai nói chính xác được đâu!" 

Hứa Minh Tâm nghe được những lời này, cô cảm giác trái tim sắp không thở nổi. 

Cô há miệng thở dốc, muốn biện bạch gì đó, nhưng nửa ngày cũng không phát ra một chữ. 

Đúng lúc này, sau lưng truyền tới giọng nói của Bạch Thư Hân. 

"Cô lại dám bắt nạt Minh Tâm, tôi liều mạng với cô!" 

Bạch Thư Hân xắn tay áo lên, trực tiếp xông tới. 

Không ngờ đối phương cũng có bản lĩnh, nhẹ nhàng xoay người tránh thoát. 

Bạch Thư Hân lập tức nhíu mày. 

Có tập võ! 

Hơn nữa còn trên cơ cô ấy. 

"Lại một người nữa tới?" 

"Tôi mặc kệ cô và Cố Gia Huy là quan hệ gì, nhưng Minh Tâm mới là vị hôn thê của Cố Gia Huy, cô là cái thá gì?" 

"Vậy sao? Tôi là cái thá gì không phải các cô nói mà được, mà là anh Gia Huy nói mới tính." 

Anh Gia Huy... 

Gọi thân mật thể. 

Đúng vậy, cô thì là cái gì, cũng là Cố Gia Huy nói mới tính. 

Hóa ra, bất tri bất giác, mình đã sớm mất đi tất cả quyền chủ động. 

Yên Yên khoanh tay trước ngực, khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa, rồi nói: "Xem ra, cô rất thích anh Gia Huy nhỉ? Nhưng mà cô không cảm thấy giữa hai người có khoảng cách sao? Tuổi tác thân phận, sức ảnh hưởng ở Kinh Đô, cô không cảm thấy là trở ngại sao?" 

"Lời này, không phải cô trả lời tôi. Cố Gia Huy nói tôi là vật cản, thì tôi chính là vật cản. Người ngoài, không có tư cách. Chuyện của chúng tôi cũng không đến lượt cô quản." 

Hứa Minh Tâm nắm chặt nắm tay nhỏ, hít thở sâu một hơi, đôi mắt rõ ràng đã lạnh đi vài phần, sau đó nhìn thẳng lại. 

Lần này, không có nhát gan lùi bước. 

Mấy lời nói của Yên Yên, cô đã nghe quá nhiều, đã ngấy rồi, không thể nói đa dạng hơn à? 

Yên Yên nhìn thân thể gầy yếu của cô phát ra sức mạnh cực lớn, nhìn thì yếu đuối, nhưng ánh mắt lại đặc biệt kiên định. 

Này mới giống người nhà họ Cố! 

Yên Yên mỉm cười, nói: "Được rồi, đến giờ tôi vẫn chưa tự giới thiệu, tôi tên là..." 

Yên Yên còn chưa nói xong, thì đã nhìn thấy một người đang đi ra khỏi thang máy, hai mắt lập tức sáng lên, chạy nhanh qua luôn. 

"Lệ Nghiêm!" 

Vừa nãy Lệ Nghiêm đi đỗ xe, tới chậm một bước. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK