Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Với... Dương Hiệp, con trai của thị trưởng." 

"Ừ, hai người ăn bao lâu." 

"Không... không lâu, một hai tiếng thôi, tôi không nhớ rõ." 

"Ai ya ya, anh cứ hỏi những cái này làm gì, tôi đói luôn rồi. Trong mộng thì sao có thể đói thế này nhỉ, anh có thể biến ra một cái đùi gà cho tôi không..." 

"Không có đùi gà, có thịt mông heo kho tàu em có ăn không?" 

"Mông heo á? Tôi chưa ăn bao giờ, ăn được không..." 

Cô tỏ vẻ hoài nghi. 

"Tôi nấu cho em ngay đây, đợi đấy." 

Cố Gia Huy khẽ híp mắt, anh đã bắt đầu âm thầm nghiến răng rồi. 

Hứa Minh Tâm hoàn toàn chưa ý thức được nguy hiểm đang đến gần, cô vẫn đang nghĩ mông heo có ăn được không, đúng lúc này chăn bị xốc lên, cô lạnh một chút. 

Sau chăn là quần bị tụt ra, cái mông bị vỗ mạnh một cái. 

"Mẹ ơi!" Hứa Minh Tâm lập tức bắn thẳng dậy khỏi giường, ôm mông, nói: "Ai... ai đánh tôi đấy?" 

"Tôi." 

Bên tại truyền tới một thanh âm khàn khàn trầm thấp, hết sức quen thuộc. 

Hứa Minh Tâm nhìn kỹ, cô sợ tới mức không dám động đậy luôn. 

Rốt cuộc đây là thật hay là mơ vậy? 

"Anh... anh về rồi à?" 

"Tối qua đã về rồi, mười ngày này tôi không ở nhà, ngược lại thì em ăn no ngủ kỹ, cả người cũng tròn một vòng. Em ăn đã lắm phải không? Lại còn hẹn hò với người ta nữa? Cô ca lạnh uống ngon không?" 

"Anh... anh hỏi tôi nói hả?" 

"Em còn định giấu tôi nữa, tôi thêm một bậc! Em qua đây cho tôi, em ngoan ngoãn chút, chủ động đưa qua đây, tôi xử lý khoan hồng." 

"Thế nếu tôi chạy thì sao?" 

"Muốn ngồi xe lăn à? Tôi cho Khương Tuấn hàng ngày đẩy em đi học." 

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, cả người run rẩy. 

Thật... thật biến thái. 

Quả nhiên, chọc ai cũng không được chọc cậu ba Cốt 

Hứa Minh Tâm yên lặng đi qua, xoa cái mông trắng trắng mềm mềm. 

Cố Gia Huy không khách sáo, vỗ mạnh một cái, mắt thấy cái vỗ này sắp rơi xuống, nhưng không ngờ Hứa Minh Tâm vội vàng lên tiếng. 

"Anh đánh đi đánh đi, dù sao thì đánh vào người tôi, đau ở tim anh, tôi biết." 

"?" Sao nghe câu này cứ là lạ nhỉ. 

"Em không cần chơi chiến thuật tâm lý với tôi, tôi sẽ không mềm lòng đâu." 

Cổ Gia Huy chớp mắt, lại giơ tay lên lần nữa. 

"Hu hu... bạn trai người ta trở về thì toàn hôn hôn ôm ôm giơ lên cao. Bạn trai tôi vừa về, không phải là nói tôi thì lại muốn đánh tôi, tôi thật đáng thương..." 

Cô đáng thương nức nở, nhưng Cố Gia Huy biết, đây chẳng qua là cô nói suông mà thôi. 

Tiếng nức nở truyền vào tai, giống như vuốt mèo, đúng là nhéo nhéo trái tim. 

Giờ... đánh hay không đánh đây? 

Cố Gia Huy lâm vào trầm tư. 

Nếu mà không đánh, cô nhóc này có thể leo lên đầu mình, không thể mềm lòng, nhất thời mềm lòng, không chừng sau này cô sẽ làm anh tức chết mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK