Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi còn chưa tốt nghiệp, tôi sắp về trường làm luận văn tốt nghiệp, cho nên tôi không tới công ty nữa. Vừa nãy, là bạn gái anh à?" 

"Không... không phải, cô cũng từng gặp rồi... chỉ là, chỉ là đồng nghiệp mà thôi." 

Bạch Thư Hân nghe vậy thì gật đầu, xem ra cũng không phải là giả ngốc, mà là EQ thấp, không có thuốc chữa. 

"Thôi được rồi, anh phải làm gì thì làm đi, tôi phải đi dạo phố rồi." 

"Cần... cần sức lao động, sức lao động miễn phí không?" 

Ôn Thành biết con gái đi mua đồ chắc chắn là túi lớn túi nhỏ. 

"Hơn nữa... lát nữa tôi cũng muốn đi tới biệt thự... tôi có thể, có thể đưa Minh Tâm về." 

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì gật đầu: "Đúng thế, anh ấy có thể tiện đường đưa tớ về, hay là dẫn Ôn Thành đi cùng đi?" 

"Dẫn theo một người đàn ông đi dạo phố ư? Liệu có không thoải mái không?" 

"Không... không đầu, tôi sẽ rất ngoan." 

Rất ngoan... 

Đây là cái quỷ gì? 

Bạch Thư Hân đen mặt. 

"Được rồi, anh đi cùng cũng được, nhưng đừng nói chuyện, cảm ơn." 

Ôn Thành nghe xong thì hơi xấu hổ, quả nhiên là bị chê rồi. 

Anh ta nhìn thấy Bạch Thư Hân thì cứ có cảm giác mắc nợ, anh ta muốn làm chút chuyện nhỏ để bù đắp. 

Anh ta đi theo sau bọn họ, thật đúng là không nói một lời. 

Bọn họ đi siêu thị, anh ta ở đằng sau đẩy xe, tính tiền cũng là anh ta chủ động thanh toán, mua xong thì nhanh chóng mang vào trong xe, sau đó lại quay lại. 

Bọn họ đi mua quần áo, Hứa Minh Tâm không thích những cái này, mỗi tháng Cố Gia Huy đều sẽ để chú An đưa quần áo mới tới, mỗi một bộ đều có giá đắt đỏ, cô phải mặc nhiều vào, như thế mới không cảm thấy tiền trôi theo nước. 

Bây giờ sắp vào mùa hè rồi, tháng tư mới vừa bắt đầu, tiết trời đã nóng không tưởng. 

Bạch Thư Hâm muốn mua một ít quần áo mùa hè, cô ấy bảo Hứa Minh Tâm chọn giúp một chút. 

"Cái này thế nào?" 

"Đẹp đẹp! Thư Hân mặc gì cũng đẹp!" 

Hứa Minh Tâm gật đầu lia lịa. 

VA 

"Haiz, xem ra tớ đưa sai người tới rồi." 

"Thật mà... thật sự rất đẹp, tôi cũng cảm thấy..." 

Ôn Thành vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt hơi quần bách, anh ta xấu hổ nói. 

Sau khi Bạch Thư Hân nghe thấy, cô ấy không kìm được vô cùng ngạc nhiên, cô ấy nâng mắt lên nhìn. 

Ôn Thành nhìn thẳng vào mắt cô ấy, không biết tại sao, trái tim khẽ run lên, anh ta vội vàng chuyển tầm mắt, cúi mặt xuống. 

Bạch Thư Hân thì lại cảm thấy không hiểu ra sao cả, cô lớn lên trông giống hồng thủy mãnh thú ư? Nhìn mình một cái liền cúi đầu đi là ý gì? 

Nếu tất cả mọi người đều thấy đẹp, thì Bạch Thư Hân cũng mua luôn. 

Cô ấy chọn mấy bộ, để cho nhân viên phục vụ đóng gói lại, khi cô ấy định thanh toán, không ngờ Ôn Thành đã tiến lên thanh toán cho cô ấy rồi. 

"Anh làm cái gì vậy?" 

"Thanh toán... giúp cô..." 

"Tại sao?" 

"Cô... cô đã cứu Cổ Cố, còn... còn giúp tôi nữa, bị thương... bị thương vì tôi, tôi muốn..." 

Bạch Thư Hân không đợi được anh ta nói xong toàn bộ nội dung, cô ấy liền khoát tay. "Lần trước anh cản rượu cho tôi là đã giúp tôi việc rất lớn rồi, coi như chúng ta hết nợ. Vả lại, tôi là tình cờ gặp các anh, nếu đổi lại là người khác tôi cũng sẽ xông ra, mỗi một người giúp anh, anh đều báo đáp như thế, cho dù anh có tiền chăng nữa, anh cũng sẽ phá sản." 

"Quần áo mà tôi tự mua, tôi tự trả tiền. Đồ ăn vặt anh mua lúc trước là mua cho Cố Cố và Hứa Minh Tâm, nên tôi mới không ngăn anh thanh toán." 

"Nhưng... nhưng mà..." "Đừng nói dông dài với tôi, nói thẳng thắn, tôi không thích người nói lắp. Tôi là một người nóng tính, anh nói chuyện như thế sẽ làm tôi sốt ruột chết đấy. Hoặc là không nói, hoặc là nói thì đừng nói lời vô nghĩa."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK