Bọn họ nghĩ là một chốc một lát thì Cố Gia Huy sẽ chưa về được, buổi tối thì người giúp việc cũng sẽ không vào phòng, cho nên họ chưa có khóa cửa.
Cố Gia Huy đi vào, liền nhìn thấy hai người đang đứng thẳng tắp trước giường.
Đầu bọn họ đổ đầy mồ hôi, sắc mặt đỏ ửng, ánh mắt lấp lánh, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Hai em sao vậy?"
"Không... không có gì." Hứa Minh Tâm run run nói.
"Anh ba về rồi à? Vậy em không quấy rầy hai người nữa, em về phòng đây."
Cố Yên bỏ trốn mất dạng.
Cố Gia Huy thấy hơi là lạ, hai cô nhóc này đã làm cái gì rồi.
Cố Yên rời đi không lâu, Hứa Minh Tâm nghe thấy dưới tầng vang lên tiếng còi ô tô.
Cố Gia Huy cũng hơi nghi hoặc, anh đi ra ban công thì nhìn thấy Cố Yên lái xe đi mất, ngay cả áo ngủ cũng chưa kịp thay.
Cố Yên vẫy tay với Cố Gia Huy ở trên lầu, rồi nói: "Anh, tối nay em không làm phiền nữa, em về nhà cũ ngủ đây, em đến báo bình an cho anh nhé, đừng lo!"
Nói xong, cô ấy đi thẳng, đầu cũng không quay lại.
Hứa Minh Tâm nhìn chiếc ô tô kia đi mất, cô trợn mắt há hốc mồm.
Móa!
Tốc độ phản bội tổ chức cũng nhanh quá rồi đấy?
Trái tim của Hứa Minh Tâm thật là lạnh thật là lạnh, nhoáng cái đã mất đi tâm phúc.
"Anh... chắc là anh mệt lắm nhỉ, anh mau đi tắm đi, lát nữa phải đi ngủ rồi, giờ không còn sớm nữa."
"Vừa nãy em và Cố Yên đang làm gì vậy?"
"Có làm gì đâu? Bọn tôi chỉ nghiên cứu một chút xem bánh ngọt làm như thế nào thôi mà. Tôi đã phát minh ra một loại bánh ngọt mới, tôi đang tìm tài liệu trên mạng, hai người đang thảo luận đây..."
Hứa Minh Tâm càng nói thì giọng càng nhỏ đi, thật sự là ánh mắt của Cố Gia Huy quá có tính xâm lược, làm cô sởn tóc gáy, da đầu run lên.
Vốn dĩ không phải là cô nói xạo, Cố Gia Huy híp mắt, tỏ vẻ anh không tin một câu nào hết.
Anh phát hiện ánh mắt của Hứa Minh Tâm lấp lóe, dư quang khóe mắt thì cứ nhìn về cái laptop trên giường.
Lẽ nào trong laptop có bí mật gì đen tối sao?
Bọn họ dụ dỗ tiểu thịt tươi sau lưng mình sao?
Ma trảo của Cố Gia Huy đưa về phía cái laptop.
Hứa Minh Tâm sợ đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cô vội vàng nhào người qua, nắm chặt lấy tay anh.
"Đừng, Cố Gia Huy!"
"Buông ra."
"Cậu ba Cố, anh tha cho tôi đi, tôi đang nghiên cứu mỗi bánh ngọt thật mà. Anh mau đi tắm đi, xin anh đấy!"
"Em tưởng là tôi sẽ tin lời nói bậy của em sao?"
Cố Gia Huy không cần tốn nhiều sức đã dễ dàng chế phục được Hứa Minh Tâm, anh đã lấy được chiếc laptop.
Trái tim của Hứa Minh Tâm thật lạnh thật lạnh, cô biết là mình sắp tiêu rồi.
Mắt thấy anh sắp mở máy tính ra, Hứa Minh Tâm vội vàng nói: "Tôi đi tắm!"
Nói xong chạy trốn nhanh như chớp luôn.
Cố Gia Huy không để ý, bây giờ anh chỉ muốn biết rốt cuộc bên trong máy tính có gì, cái gì mà thần thần bí bí như vậy.
Mở ra, màn hình lại sáng lên một lần nữa, những hình ảnh âm thanh không thể miêu tả cũng kéo tới.
Cố Gia Huy lập tức đen mặt.
Hứa Minh Tâm dựa vào cửa, nghe thấy tiếng ưm ưm a a ở bên ngoài, cô hận không thể nhảy thẳng vào bồn cầu tự hoại, xả mình đi cùng luôn.
Cố Gia Huy tắt video, kiểm tra tài liệu, anh phá thiện không chỉ có bộ này.
Âu Mĩ, đảo quốc, đồng tính luyến ái, anime...
Nguồn tài nguyên còn rất phong phú!
Lại còn có tài khoản trèo tường nữa!
Cố Gia Huy chắc chắn những cái này là đồ của Cố Yên, thảo nào vừa nãy con bé đó chuồn nhanh vậy.
Vậy Hứa Minh Tâm thì sao?
Xem tiến độ thì đã xem rất nhiều.
Chết tiệt! Đầu óc cô nhóc này đang suy nghĩ cái gì!
"Hứa Minh Tâm, em ra đây cho tôi, tôi bảo đảm tôi không đánh chết em!"