Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cô ư?" Khương Tuấn có chút kinh ngạc, Tiết Hoa nhìn trong lịch sự, nói chuyện thì nhỏ nhẹ, rất là dịu dàng. Không ngờ cô ta biết uống rượu, hơn nữa còn tự xưng là tửu lượng rất tốt? Đối diện với ánh mắt không tin của Khương Tuấn, Tiết Hoa nói: "Anh đừng nhìn tôi dịu dàng ít nói, thật ra tôi uống giỏi lắm đấy, bố mẹ tôi mở cửa hàng rượu, chuyên về rượu nếp cái. Từ nhỏ tôi đã ngâm mình trong bình rượu mà lớn đấy, ngày nào cũng ngủ mùi rượu. Chẳng qua sau này tôi làm cô giáo, hàng ngày phải soạn giáo án, không dám uống 

rượu, 

sợ bị nhà trường kiểm tra ra mà thôi. Nếu mà không có tiết, tôi cũng sẽ tự uống một ít ở nhà." 

"Thế à, chỉ có điều tửu lượng của người đó rất kinh người, tôi và ông chủ đều không địch lại, một cô gái như cô.." 

"Cái người uống giỏi đó, chẳng phải cũng là một cô gái đó sao?" 

"Cái này cũng đúng." 

"Nếu anh không tin, anh có thể đấu với tôi, nếu tôi có thể uống cho anh đổ, anh phải đưa tôi đi thử." 

"Nếu mà được thật, thì tốt quá rồi, vụ làm ăn này rất quan trọng với ông chủ." 

Khương Tuấn tỏ vẻ vui mừng. 

Mặc kệ có thành công hay không, một người ngoài như Tiết Hoa có thể có được phong thái này đã là rất hiếm có rồi. 

Khương Tuấn nhìn thấy canh giải rượu và canh gừng trên bàn, anh ấy hỏi: "Cái này là ai chuẩn bị vậy?" 

"Tôi chuẩn bị đấy, thấy ngoài trời mưa to, nên tôi chuẩn bị cả luôn." 

"Vậy thì cảm ơn cô quá, canh này là của tôi à?" 

"Ừ, nhân lúc còn nóng anh mau uống đi." 

Tiết Hoa dịu dàng nói. 

Khương Tuấn uống một phát hết bát canh, anh ấy liên tục khen Tiết Hoa, bảo cô ta xinh đẹp, học vấn cũng cao, khí chất xuất chúng, tấm lòng cũng lương thiện... 

Hứa Minh Tâm ở trên lầu nghe thấy lời này, cô rất muốn chạy xuống đá mông Khương Tuấn. 

Đồ khốn, rõ ràng cô là người chuẩn bị canh gừng. 

Uống canh của cô, còn đi khen người phụ nữ khác, thật sự là quá quá đáng. 

Trước nay cô luôn kính trọng Tiết Hoa, nhưng không ngờ cô ta luôn có tâm tư khác. 

Thảo nào bây giờ cô ta tích cực đến nhà thế, đến sớm còn không cần tiền, hóa ra là thả con săn sắt bắt con cá rô. 

Cô ngốc quá, thế mà còn tươi cười đón chào, bố trí tình địch ở trong nhà, ngu quá! 

Hứa Minh Tâm oán giận cắn răng, trái lại cô không có đi xuống vạch trần. 

Bây giờ, vẫn chưa phải lúc. 

Cô chờ một lúc, cố tình giả vờ như vẫn còn buồn ngủ, đi xuống lầu. 

"Hai người về rồi à." 

Tiết Hoa nghe thấy giọng nói của cô, trong lòng run lên, vội vàng đứng lên khỏi sô pha. 

"Cô Hứa, em tỉnh rồi à?" 

"Chúng tôi đánh thức cô à? Ông chủ còn đặc biệt dặn tôi, đừng làm cô Hứa tỉnh cơ." 

Hứa Minh Tâm lắc đầu: "Là tôi tự tỉnh dậy đi vệ sinh, anh ấy đã uống canh giải rượu chưa?" 

"Uống rồi." Tiết Hoa vội vàng nói. 

"Ừ, thế tôi dìu anh ấy về phòng đây, giờ cũng không còn sớm nữa, làm phiền hai người cũng ngại." 

Tiết Hoa thấy cô không truy hỏi chuyện canh giải rượu, bằng không Khương Tuấn liền biết là mình nói dối rồi, thế thì không ổn rồi. 

Hứa Minh Tâm dìu Cố Gia Huy lên tầng, cô cũng bảo Khương Tuấn ở dưới, tối nay đừng về nữa. 

Khương Tuấn cũng có ý này, anh ấy còn muốn đấu tửu lượng với Tiết Hoa một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK