Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô cảm thấy hơi buồn cười. 

Đúng là bọn họ không hợp, từ nhỏ tới lớn cô toàn bị Hứa An Kỳ bắt nạt, bố chưa từng nói giúp cô một câu. 

Bây giờ lại bảo cô đi ra làm dáng. 

Kỳ thực, trong lòng mọi người đều biết rõ, cố ý như thế, chẳng qua là vì ngoài mặt làm dễ nhìn mà thôi. 

"Con biết rồi, con đi tới phòng trang điểm luôn đây." 

Cô cúp điện thoại, Cố Gia Huy cũng đi ra khỏi phòng vệ sinh. 

"Sao vậy?" 

"Tôi phải đi trông Hửa An Kỳ, rốt cuộc thì cô ta là chị của tôi." 

"Tôi đã cho Khương Tuấn đưa đồ tới rồi." 

"Cứ để đây trước đi, lát nữa tối về ăn." 

"Được, thế tôi đi tìm Cố Tử Vi đây, quay về sẽ tìm em. Nếu không liên lạc được với tôi, thì đi tìm Yên Yên, con bé ra tay tiện hơn tôi nhiều." 

"Ừ ừ, biết rồi." 

Hứa Minh Tâm nhu thuận nói, sau đó liền đi tới phòng trang điểm. 

Hứa An Kỳ đã trang điểm xong rồi, đều nói dáng vẻ xinh đẹp nhất trong cuộc đời người phụ nữ chính là dáng vẻ khi làm cô dâu, quả đúng như thế. 

Trước đây, cô nhìn thế nào cũng thấy Hứa An Kỳ không thuận mắt, nhưng hôm nay nhìn thấy lại rất thoải mái. 

Phù dâu của cô ta cũng không phải người lạ, chính là Lâm An An, người đã ầmĩ đến nỗi xấu hổ trên bữa tiệc sinh nhật lần trước. 

Nghe nói trở về, cô ta đã nháo một trận với bạn trai, sau đó thì chia tay. 

Hai người vốn đều sắp kết hôn, ngày cưới còn trước ngày cưới của Hứa An Kỳ cơ, nhưng không ngờ lại vì một chiếc váy giả, mỗi người đi một ngả. 

Lâm An An nhìn về phía Hứa Minh Tâm, đôi mắt đẹp như sắp phun lửa. 

"An Kỳ, sao cô ta lại tới đây?" Lâm An An bực mình nói. 

"Cô nghĩ tôi muốn sao? Còn không phải là vì làm ra vẻ với người ngoài à. Lát nữa cô ta sắp đi sau bố tôi, đưa tôi lên thảm đỏ. 

Hứa An Kỳ cũng tỏ vẻ bất mãn, bây giờ thân phận địa vị của Hứa Minh Tâm đã cao hơn cô ta rất nhiều. 

Nói cũng không nói được, đảnh cũng không đánh được, miễn bàn có bao nhiêu uất nghẹn. 

"Cái đó... các cô tự nhiên, tôi tự tìm chỗ làm, không cần tiếp đón tôi." 

Hứa Minh Tâm cũng hơi xấu hổ, kẻ thù gặp mặt vốn chính là đặt biệt đỏ mắt, cô trêu chọc một Trình Hoa đã quá lắm rồi, cô không muốn lại trêu chọc thêm hai người phụ nữ này nữa. 

Ngay sau đó, Hứa Văn Mạnh và Trần Hiểu Vân đã tới đây rồi. 

Trần Hiểu Vân thấy con gái xinh đẹp, kích động khóc luôn. 

Bà ta ôm chặt Hứa An Kỳ, rồi nói: "Con gái, cuối cùng mẹ đã nhìn thấy con xuất giá rồi. Lúc con vừa ra đời, bố con còn rất buồn, nói là một cô con gái, sau này sớm muộn cũng phải gả cho người khác. Không ngờ chớp mắt một cái, đã trôi qua nhiều năm như vậy, con gái của chúng ta cũng lớn rồi. 

"Đúng vậy, bây giờ An Kỳ trổ mã xinh đẹp như thế này, cũng đã tìm được một người đàn ông tốt. Con gả vào nhà họ Cố, chắc chắn nhà họ Cố sẽ không bạc đãi con. Sau này phải thường xuyên về nhà thăm bố và mẹ con, biết chưa?" 

Rốt cuộc thi Hứa Văn Mạnh là đàn ông, không có rơi nước mắt, nhưng vành mắt cũng đỏ rồi. 

Hai người vây quanh Hứa An Kỳ nói dài nói ngắn, hiền dịu khủng khiếp. 

Nếu Hứa Minh Tâm là một người ngoài, nhìn thấy cảnh này, chắc chắn cô sẽ cực kỳ cảm động. Nhưng cố tình... Hứa Văn Mạnh là bố của mình. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK