Sau khi kết thúc nụ hôn sâu, hai má Hứa Minh Tâm đỏ bừng, cả người cũng nóng chết đi được.
Cửa sổ ở ban công đang mở, cơn gió nhẹ thổi vào.
Cô thoáng hạ nhiệt, sau đó nhìn Cố Gia Huy với đôi mắt to tròn rất là vô tội.
"Cái đó... tôi... khó chịu..."
Cô có điều ám chỉ.
Cố Gia Huy nghe vậy thì sắc mặt lập tức trầm xuống.
Anh bất đắc dĩ đứng dậy, quay người đi vào nhà tắm, anh đã dưỡng thành thói quen rồi.
Hứa Minh Tâm vỗ mặt, cô thở ra hai hơi, hận không thể dán mặt mình lên cửa kính cho hạ hỏa.
Cứ tiếp tục như thế này, mình sẽ chảy máu mũi mất thôi.
Cô nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nước róc rách, cách cánh cửa thủy tinh mờ mờ, mơ hồ có thể nhìn thấy đường cong ở bên trong.
Cô vẫn còn nhớ, dáng người của Cố Gia Huy đẹp trên mức bình thường.
Xúc cảm cũng ba ba da.
Cô gõ cửa thủy tỉnh rồi nói: "Chiều nay tôi còn có một chương môn chung, học phần của học kỳ này vẫn chưa làm xong, tôi phải đến chường một chuyến."
"Tôi đưa em đi."
"Không... không cần đâu, tôi tự gọi xem đi, anh ở nhà chơi với Cố Cố đi, tôi đi đây."
"Thế em chú ý an toàn, đến trường thì gọi điện cho tôi."
Trong chốc lát thì ngọn lửa trên người Cố Gia Huy vẫn rất khó biến mất, anh đành phải đồng ý.
Hứa Minh Tâm xuống tầng, Cổ Cố còn nhìn cô với ánh mắt tò mò.
"Minh Tâm, mẹ và bố Cố đã thương lượng được chưa?"
"Chưa... chưa... cái vấn đề này rất phức tạp..."
"Minh Tâm, sao mặt mẹ đỏ vậy? Mẹ còn toát mồ hôi nữa."
"Hả? Vậy... vậy à? Trời, trời nóng quá.."
"Sao mẹ nói chuyện giống cậu vậy?"
"Cái đó, mẹ đi đến trường đây, bai bai."
Hứa Minh Tâm không chống đỡ được, cô bỏ trốn mất dạng.
Cô đi ra khỏi cửa, có gió thổi tới, cô mới cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều.
Cô về đến trường học, một tiết tự chọn công cộng kết thúc thì cũng đã hơn bốn giờ rồi.
Cô nhận được tin nhắn của Cố Gia Huy từ rất sớm, anh sẽ tới đón mình về nhà.
Cô đi ra cổng trường, đi tới ngã tư phía trước.
Nhưng không ngờ vừa đi đến cổng đã bị cảnh tượng trước mặt dọa giật
mình.
Trước kia, cổng lớn người đến người đi, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đứng sang hai bên, còn ở giữa lại là vô số bông hồng kết lại thành hình trái tim to.
Trung tâm trái tim còn dùng hoa hồng xanh quý hiếm viết ba chữ Hứa Minh Tâm.
Có một người đàn ông đang đứng ở giữa trái tim, anh ta mặc comle đi giày da, trông khá đẹp trai.
Chỉ có điều... cô không quen người này!
Cô muốn đi vòng ra khỏi đây, nhưng lại bị người đó chặn lại.
"Hứa Minh Tâm, làm bạn gái của tôi đi!"
"Anh là ai? Tôi không quen anh..."
"Bây giờ em đã quen tôi rồi đấy thôi, tôi tên là Tiêu Bân, năm nay học năm tư, là học trưởng của em. Mặc dù em chưa chú ý đến tôi, nhưng ngày nào
trường tôi cũng chú ý đến em. Em chưa nhận ra là, nắm tay môn tự chọn công cộng mà em chọn năm nay cũng có tôi à? Tôi toàn ngồi cạnh em đó!"
Bên cạnh ư?
Mỗi lần lên lớp thì toàn kín chỗ, lộn xộn tùm lum, cô đâu có chú ý đến người ngồi cạnh mình đâu?
Nhưng mà, mỗi lần cô ngồi ở góc, dựa vào cách tường, đúng là bên tay trái sẽ có một nam sinh ngồi ở đó.
Chỉ có điều, cô chưa bao giờ quan tâm là người đó trông như thế nào có được không hả.
Từ sau khi cô trở thành con gái nuôi của nhà họ Ngôn, giá trị con người cô tăng lên, cô cũng nhận được chú ý ở trường học.
Sẽ có người tỏ tình, nhưng mà bày trận lớn như thế này thì là lần đầu tiên.
Cô bị dọa không nhẹ.
"Hứa Minh Tâm, em có đồng ý làm bạn gái tôi không?"
"Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!"
Hứa Minh Tâm còn chưa mở miệng cơ, không người quần chúng hóng hớt xung quanh lại rất là tích cực, vội vàng vô góp vui, liên tục hô vang "đồng ý".
Mà cách đó không xa, Khương Tuấn đã lái xe tới, bởi vì Cố Gia Huy ở đường giao chờ lâu quá rồi vẫn chưa nhìn thấy Hứa Minh Tâm, cho nên anh định tới trường xem xem sao, không ngờ lại nhìn thấy cảnh này ở cổng.