Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Em không phá gia, vậy thì tôi phá gia, tôi mua đồ cho em, em không cần biết tốn bao nhiêu tiền, em chỉ cần biết, em mặc lên đẹp bao nhiêu thì trong lòng tôi vui mừng bấy nhiêu là được." 

Lời này trôi vào lòng cô, ấm áp ấm áp. 

Lời tâm tình rất dễ nghe, nhưng... cô vẫn tiếc tiền đó. 

Cô chậm rãi thở ra, nhìn dấu răng trên bàn tay anh, đau lòng hỏi: "Đau không?" 

"Không đau, cho dù em có đâm dao vào tôi cũng không đau" 

"Lừa đảo, sao mà không đau được cơ chứ, anh chỉ biết nói lời dễ nghe lừa tôi thôi!" 

Hứa Minh Tâm chu miệng, không vui nói. 

Nhưng trên tay thì vẫn cẩn thận xoa xoa miệng vết thương giúp anh, làm cho đau buốt trôi qua nhanh hơn. 

"Quần áo, trang sức, đồ dưỡng da mà anh chuẩn bị cho tôi, tất cả đều là đồ đắt à?" 

"Ù." 

"Hu hu, tôi còn tưởng mấy cái đó không đắt lắm, nhìn cũng không khác lắm sao với đồ ở chợ cũ mà... thế, thể cải váy lần trước tôi mặc tham gia bữa tiệc của Hứa An Kỳ kia, cũng không phải hàng giả, là hàng thật, đúng không?" 

Cô chợt nhớ tới chuyện này, khi đó hai nhà giám định tới, đều trăm miệng một lời bảo là cái váy của Lâm An An là hàng giả. 

Cô tưởng là đối phương làm giả không đủ giỏi, lại chưa từng nghĩ rằng cái váy mà mình mặc chính là hàng thật. 

"Ừ." Đại ca, anh không cần mua quần áo mua giày mua đồ trang sức cho tôi đâu, anh cho tôi tiền được không? Cho dù tôi không tiêu, tôi chỉ giữ thôi, rồi xem điện thoại nhìn con số trong ngân hàng, tôi cũng vui lắm rồi! Xin anh để tôi giữ tiền đi, đừng tiêu linh tinh nữa, tôi không cần đồ tốt nhất, tôi dùng đồ bình thường là được rồi!" 

"Tôi không có yêu cầu cao với những cái này, tôi chỉ cần nhìn con số trong thẻ ngân hàng, tôi nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh!" 

Hứa Minh Tâm năn nỉ. 

Cố Gia Huy dở khóc dở cười, lần đầu tiên có người phụ nữ có thể chống cự lại sức hấp dẫn của quần áo trang sức, và chỉ muốn nhìn chằm chằm con số trong thẻ ngân hàng! 

"Hứa Minh Tâm, tôi thấy giờ phút này, em đặc biệt giống một sinh vật?" 

"Sinh vật gì?" 

"Rồng phương tây, em nghe qua chưa?" 

"Đấy là cái gì?" 

Hứa Minh Tâm có hơi nghi hoặc, cô còn vào hẳn baidu tìm kiếm một chút về rồng phương tây. 

Trên baidu nói, rồng phương tây giỏi phun lửa, có hai cánh, có thể bay lượn. 

Mà lại, yêu thích nhất là những đồ lóng lánh, ví dụ như tiền vàng đá quý! 

Cố Gia Huy lại thay đổi cái nói, bảo cô tham của! 

"Cậu ba Cố? Anh đang cười tôi ư?" 

"Không dám không dám, đột nhiên cảm thấy có một nữ quản gia, quản tiền của tôi, cảm giác rất tốt." 

Cổ Gia Huy trực tiếp kéo cô vào lòng, bàn tay to quấn vào eo cô. 

Giờ này khắc này, thật sự là rất thỏa mãn. 

Có người bằng lòng trông nom mình, là một chuyện rất hạnh phúc. 

Bởi vì quan tâm, cho nên mới tiếc từng đồng tiền mà anh kiếm được. 

Mọi sự cáu kỉnh của Hứa Minh Tâm đều đã bị cái ôm này làm cho tan thành mây khói. 

"Thực ra, tôi biết anh muốn tốt cho tôi, tôi cũng không cần sự đầy đủ về mặt vật chất, anh có thể ăn cơm cùng tôi, đi dạo đi siêu thị mua đồ cùng tôi, có thể ôm tôi... là tôi đã thấy mỹ mãn lắm rồi." 

Giọng nói tinh tế nho nhỏ của cô truyền tới, dịu dàng như nước. 

"Tôi biết, có một số đồ em

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK