Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dục vọng trong người Cố Gia Huy vốn đang bốc lên khó áp chế, khi nghe thấy cô nói lời này thì nháy mắt hóa thành hư ảo. 

"Chưa đến mức nghẹn hỏng, nhưng nhìn thì đúng là rất hại thân. Mùi vị rất khó chịu, hết cách rồi. Tôi biết ở bên em thì chắc chắn khó mà tự kiềm chế, những phiền là tôi lại không nỡ để em cách xa tôi. Tôi đành phải... tìm niềm vui trong nỗi buồn thôi." 

"Cái đó... tôi hỏi anh một chủ đề rất riêng tư, anh không được lừa tôi đâu đấy nhá!" 

Vẻ mặt cô tập trung, hỏi rất nghiêm túc. 

Cố Gia Huy gật đầu, đợi câu hỏi của cô. 

Hứa Minh Tâm hơi xấu hổ, cô đỏ mặt, ấp úng nửa ngày mới nói: "Cái đó... lúc mà anh nhìn rất khổ sở, có phải anh đã lén tự giải quyết không? Nhưng 

mà ngày nào anh cũng ở bên tôi, thì anh giải quyết vào lúc nào vậy? Sao tôi không biết nhỉ?" 

"Yên Yên nói cho tôi biết, trong phòng có một đám giấy vệ sinh khả nghi, đó chính là chứng cớ. Tại sao tôi ở trong nhà, mà không phát hiện ra cơ chứ? Cố Gia Huy, sao anh làm được vậy?" 

"Khụ khụ..." 

Cố Gia Huy đỏ bừng mặt, một hơi cũng không lên được, ho khan kịch liệt. 

Cô ấy... cái vấn đề không khỏi cũng quá sắc bén rồi đấy? 

Bảo anh làm sao mở miệng đây? Hứa Minh Tâm thấy anh như vậy, cô vội vàng vỗ lưng cho anh, cô nói: "Anh sao vậy? Không sao chứ, vấn đề này hẳn là không khó chứ. Chúng ta thân thiết như này cơ mà phải không, anh nói cho tôi biết, tôi sẽ không cười anh đầu. Trái lại, tôi rất hiểu anh! Yên Yên bảo đây là hiện tượng bình thường, đàn ông cần phải 

thả ra định kỳ. Chỉ là tôi muốn biết, anh thả ra lúc nào thôi, sao một..." 

"Em thay quần áo xong thì chờ tôi, tôi đi tấu Cố Yên béo một trận trước đã." 

Dạy cái tốt không dạy, suốt ngày dạy những đường ngang ngõ tắt này. 

"Hả? Tại sao phải đánh Yên Yên..." 

Hứa Minh Tâm muốn đi ra ngoài cùng, nhưng cô vẫn chưa thay xong quần áo, sau lưng còn lộ ra một mảnh lớn. 

Cô đành phải nhanh chóng thay quần áo. 

Cổ Yên đang ngồi trên xe, ung dung tự tại nghe nhạc, ngân nga rất vui vẻ. 

Nhìn thấy Cố Gia Huy tới, nhưng lại không thấy Hứa Minh Tâm, cô ấy không khỏi nghi hoặc: "G? Tiểu khả ái đầu, anh ra rồi, thế cô ấy đâu?" 

"Yên Yên, anh quyết định anh vẫn phải chiếu cố tới tuổi hai mươi sáu của em, nếu không e là tuổi hai mươi tám của anh sẽ không dễ chịu." 

"Hả?" 

Cố Yên nghe tới đây, cô ấy lập tức tỉnh táo. 

Cố Gia Huy thẳng tay xách cô ấy ra khỏi xe, sau đó lấy điện thoại ra, vỗ mạnh lên mông cô ấy. 

Chiếc điện thoại loại plus đó đánh xuống, diện tích bị nặng quá lớn. 

Cố Yên đau đến mức dậm chân. 

"Anh! Đợi đã, rốt cuộc em đã phạm lỗi gì, mà anh phải đối xử với em như vậy? Anh ác quá! Sao anh không dùng tay mà đánh? Đánh bằng điện thoại đau lắm!" 

"Lực tác dụng qua lại, đạo lý này này vẫn hiểu." 

"Anh ác quá rồi đấy! Rốt cuộc em đã làm cái gì?" 

"Em suốt ngày nói với Hứa Minh Tâm cái gì? Cái gì gọi là đàn ông cần thả ra bình thường? Đây là lời mà em nên nói với một cô gái hả? Đây là điều mà em nên nói cho Hứa Minh Tâm biết sao?" 

"Em là bác sĩ mà, em chỉ phân tích từ góc độ của bác sĩ thôi. Em cũng là vì để cô ấy hiểu anh, cũng giống như em hiểu Lệ Nghiêm vậy á. Anh, em đang đẩy mạnh tình cảm vợ chồng của hai người đấy, em dụng tâm lượng khổ như vậy, lẽ nào anh không nhận ra sao?" 

"Nhận ra, cho nên anh tới chiếu cố chiếu cố em đây." 

Cố Gia Huy híp mắt, tức giận nói. 

Sau khi đánh xong, anh cũng dễ chịu hơn nhiều rồi. 

"Nhớ chưa?" 

"Nhớ rồi... em không bao giờ đi nói linh tinh nữa!" 

Cố Yên khóc không ra nước mắt, cô ấy nói. 

"Anh sẽ nói cho Lệ Nghiêm biết." 

"Không phải chứ! Anh... anh thật là..." 

Không phải người! 

Lại còn tìm người giúp nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK