Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái đó, cô Hứa bảo tôi đi xuống phòng bếp hỗ trợ, tôi đi trước đây." 

Khương Tuấn vội vàng bỏ chạy. 

Cố Gia Huy đau đầu day day mi tâm. 

Hình như đúng là anh ghen rồi, trước đây Hứa Minh Tâm còn cười mình, anh không muốn thừa nhận. 

Một ông sếp lớn, ăn dấm của loại tép riu, thật sự là không đáng. 

Nhưng mà... không chịu được. 

Khương Tuấn đi tới phòng bếp, Hứa Minh Tâm đang học làm món ăn với dì Lưu, nhìn thấy anh ấy tới, cô nói: "Cố Gia Huy vẫn ổn chứ? Đến giờ vẫn chưa thấy ra khỏi thư phòng, rốt cuộc là đang giận cái gì vậy?" 

"Ông chủ là ghen đấy, đang tự mình hờn dỗi!" 

Khương Tuấn không nhịn được trêu. 

"Ghen a?" 

"Đúng thế, nhìn thấy có người tỏ tình với cô, còn bày trận lớn như thế, anh ấy chịu kích thích rồi. Tôi cứ tưởng ông chủ độ lượng lắm, nhưng giờ xem ra, không ngờ lại là một người hẹp hòi." 

"Cậu nói câu này thì phải cẩn thận một chút, đừng để bị ông chủ nghe thấy." 

Dì Lưu mỉm cười nói. 

Khương Tuấn nghe vậy thì lập tức nhìn ra sau lưng, chắc chắn Cố Gia Huy chưa xuống anh ấy mới thở phào nhẹ nhõm. 

Hứa Minh Tâm bỗng nghĩ đến một chuyện. 

"Anh đã đi theo Cố Gia Huy bao lâu rồi?" 

"Hơn bốn năm rồi, cũng sắp năm năm rồi." 

"Thế có nghĩa là, sau khi Cố Gia Huy về nước là anh đi theo anh ấy luôn à?" 

"Ừ, đúng là như thế 

"Thế chuyện trước đây của anh ấy, anh có biết không?" 

"Cái này... tôi không rõ, chú An là người luôn đi theo ông chủ, có thể sẽ hiểu triệt để hơn tôi. Những chuyện riêng của bốn năm trước tôi không biết, ông chủ cũng chưa kể với tôi bao giờ. Con người ông chủ, cô cũng biết rồi đấy, rất ít khi đề cập đến chuyện quá khứ". 

Nghe thấy vậy, Hứa Minh Tâm bỗng phát hiện ra là Khương Tuấn nói rất đúng. 

Đúng là Cố Gia Huy chưa bao giờ nhắc đến chuyện quá khứ. 

Cô chỉ biết anh từng sống rất khổ, bốn năm này rất đau khổ, luôn bị thù hận. dày vò. 

Nhưng anh của bốn năm trước là người như thế nào nhỉ? 

Cô từng xem bức ảnh bị rách một bên trong thư phòng, anh và Cố Trường Quân đứng chung với nhau, mỉm cười xán lạn. 

Lúc đó, trong đôi mắt anh chưa có nhiều thần sắc phức tạp như này. 

Cố Gia Huy của trước kia có dáng vẻ như thế nào nhỉ? 

Cô không kìm được hơi tò mò. 

Đúng lúc này, chú An đi xuống tầng, đi đến đây xem. 

Hứa Minh Tâm hỏi câu chưa được hỏi. 

"Trước đ 

hủ như thế nào?" 

Chú An nghe vậy, ánh mắt lóe lên. 

"Chưa xảy ra chuyện đó, anh ấy ở Manleton là dáng vẻ gì? Chú chỉ cần lén nói cho cháu biết, có phải là có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ấy đúng không là được rồi, cháu khá hứng thú với cuộc sống tình cảm của anh ấy." 

Cô cười hì hì nói, cô nghĩ Cố Gia Huy đẹp trai như này, chắc chắn trước kia anh là một người được nhiều người thích. 

Con gái nước ngoài lại cởi mở như thế, chắc chắn là cũng không ít người theo đuổi anh. 

"Cái này... cuộc sống tình cảm của ông chủ, tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ phụ trách chăm sóc sinh hoạt thường ngày của anh em cậu ấy mà thôi. Hai cậu chủ và cô Ôn lúc nào cũng ở cùng nhau, tôi cũng không rõ nữa." 

Chú An đánh bài qua loa. 

Ông ấy cũng không thể nói cho Hứa Minh Tâm biết, trước đó, ông chủ cũng có một đoạn tình cũ khó quên chứ. 

Lại còn là mối tình đầu của ông chủ, ông chủ đã trả giá rất nhiều, nhưng lại kết thúc bằng cách đó. 

Cô ta lại là một trong những sát thủ giết hại cậu hai, sau đó đoạn tình cảm này cũng kết thúc từ đây. 

Sau khi Cố Gia Huy về nước, Manleton Bonnie liền biến mất hoàn toàn. 

Nghe nói vì tìm kiếm anh, người phụ nữ đó thiết chút quật ba tấc đất lên, và đã gây ra động tĩnh rất lớn ở Manleton. 

Bốn năm nay, ông chủ chưa từng nhắc đến tên của người phụ nữ đó, nó đã trở thành điều kiêng kị từ lâu rồi. 

"Chú cũng không biết à? Thần bí thế á!" 

"Nếu trước đây ông chủ từng yêu đương với người khác, cô sẽ không ghen chứ?" 

"Không đâu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK