Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Em sao vậy?" 

Cố Gia Huy vội vàng tiến lên. 

"Tôi... vừa nãy tôi định đi vệ sinh, không ngờ xuống giường nhanh quá treo chân rồi." 

"Để tôi xem nào." 

Cố Gia Huy căng thẳng, anh sờ mắt cá chân của cô. 

Hứa Minh Tâm đau đến nỗi hít vào một hơi, ban đầu là cô định diễn trò, nhưng không ngờ diễn giả thành thật, cô xuống giường với quá, mắt cá chân còn rắc rắc một tiếng nữa cơ. 

Tự chuốc khổ vào người... 

Mắt cá chân dần sưng đỏ với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thất, nhất thời sẽ rất khó tiêu sưng. 

Bây giờ lại đang mất điện, muốn chườm đá cũng không được. 

"Tôi đưa em đi đến phòng khám gần đây." 

"Vâng." 

Hứa Minh Tâm gật đầu lia lịa. 

Sau đó, Cố Gia Huy định bế cô lên, nhưng lại bị cô từ chối. 

"Cõng tôi." 

Anh từng bể người phụ nữ khác rồi, cô không vui! 

Con cũng hẹp hòi đấy. 

Rõ ràng là Cố Gia Huy biết, cô nhóc này vẫn đang thầm so đo. 

Anh cõng Hứa Minh Tâm, rồi đi ra ngoài. 

Ngô Ân tức đến nỗi mặt tái mét, đây chẳng phải là chiêu của cô ta sao? Thế mà Hứa Minh Tâm lại mặt dày diễn một lần nữa. 

Bắt chước bừa! 

Mắt thấy bọn họ sắp ra khỏi cửa, Ngô Ân vội vàng bắt lấy góc áo của Cố Gia Huy, cô ta khom người nói: "Anh Gia Huy, chân em cũng đau này!" 

"Anh thấy em đi bộ ra đây, rất khỏe." 

Anh không khách khí vạch trần luôn. 

Nếu không phải vì kích thích Hứa Minh Tâm, thì còn lâu anh mới diễn cái loại trò xiếc vụng về này với Ngô Ân. 

Ngô Ân nghe vậy, thì lập tức á khẩu, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng. 

Tư vị bị người ta vạch trần không hề dễ chịu. 

Cô ta không có cách nào ngăn cản, đành phải trơ mắt nhìn bọn họ rời đi. 

Cô ta tức đến nỗi dậm mạnh chân xuống đất, cô ta không cam lòng. 

Đúng lúc này, thím Ngô đi tới, nói: "Vừa nãy mẹ thấy cậu Cố cõng cô Hứa đi ra, này là sao vậy?" 

"Người phụ nữ ti tiện đó quyến rũ anh ấy! Mẹ, sao trên đời này lại có người phụ nữ không biết xấu hổ như thế chứ. Rõ ràng Anh Gia Huy có hảo cảm với con, thế mà cô ta lại dùng chiêu hèn hạ như kia, không biết xấu hổ!" 

Ngô Ân tức giận nói, cô ta cũng đã quên rằng, chiêu này là cô ta dùng trước, Hứa Minh Tâm cũng chỉ trông bầu vẽ gáo mà thôi. 

Thím Ngô nghe thấy vậy, bà ta nói: "Cậu Cố này không phải người bình thường, cậu ba Cố tiếng tăm lừng lẫy ở Kinh Đô, đó là nhà giàu đấy, không phải gia đình mà con có thể đi vào. Con hãy thành thật đi làm cho mẹ, tìm một người được được rồi cưới đi." "Mẹ, sao mẹ chẳng có chí khí gì vậy? Mẹ không ôm hy vọng, thì cũng không thể đả kích tính tích cực của con gái chứ! Mẹ chưa nhìn thấy hôm nay anh Gia Huy ân cần hỏi han con sao? Vả lại, người chị em thân thiết kia của mẹ, mẹ của anh Gia Huy, không phải cũng sinh ra từ trấn nhỏ này sao? Bà ấy có thể gả vào nhà giàu, 

sao con không thể?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK