Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Cho dù cô ấy không ai anh, cũng không thể để anh trai duy nhất của mình bị người ta cướp 

Cô ấy càng nghĩ như vậy, thì càng cảm thấy đúng. 

Hiện tại, cô ấy ngang ngược như này đều là đúng! 

Cô ấy thẳng lưng, không chút sợ hãi nhìn Cố Yên. 

"Hai người không hợp, nên là... chị rời khỏi anh trai tôi đi, tôi cũng không muốn dùng biện pháp quá khích tổ chức hai người." 

"Tôi thấy cô là kẻ điên, được, tôi cũng muốn biết giữa tôi và cô, anh ấy sẽ chọn như thế nào." 

Cố Yên lạnh lùng nói, sau đó cô ấy quay người rời đi. 

Cô ấy không hề muốn lấy tình yêu của mình ra đánh cược, nhưng giờ phút này, cô ấy không thể không chiến đấu. 

Rốt cuộc, người mà Lệ Nghiêm muốn là em gái, hay là muốn một người vợ làm bạn cả đời. 

Không phù hợp ư? Thật hoang đường, trên thế giới này ngoại trừ cô ấy ra, thì cũng không có người phụ nữ nào phù hợp với Lệ Nghiêm. 

Bạch Thư Hân, cô ta chính là kẻ điên, là đồ thần kinh! 

Cố Yêu hít thở sâu một lúc lâu, mới bình ổn được lửa giận. 

Cô ấy là thiên kim tiểu thư kiêu căng của nhà họ Cố, nếu mà với tính khí trước đây, chắc chắn cô ấy sẽ không tha cho Bạch Thư Hân. 

Nhưng sau khi vào bộ đội, tính tình của cô ấy đã nội liễm hơn rất nhiều. 

Cô ấy không thể ra tay với Bạch Thư Hân, bởi vì cô ấy là cô em gái mà Lệ Nghiêm quan tâm nhất. 

Cục tức này... chỉ có thể nhìn thôi. 

Cô ấy nắm chặt nắm đấm, đau đớn như kim châm. 

Cô ấy đứng trong sân, gió lạnh thổi, gió lạnh của mùa đông là thứ sắc bén, thổi cho cả người cô ấy đều đau đớn, phảng phất như trái tim bị cắt ra trăm ngàn cái lỗ. 

Lệ Nghiêm đi tới, choàng áo khoác của mình cho cô ấy, anh ta nói: "Yên Yên, trời lạnh, đừng để bị lạnh." 

Cố Yên cảm nhận được độ ẩm, trái tim mới dần ấm lên. 

Cô ấy xoay người lại nhào vào trong lòng anh ta, ôm chặt lưng anh ta. 

Lệ Nghiêm cảm nhận được, cơ thể cô ấy lại đang run rẩy. 

"Sao vậy?" 

"Lệ Nghiêm... anh sẽ rời bỏ em sao?" 

"Tại sao lại hỏi cái này? Em biết con người anh nói một là một, hai là hai, nếu anh đã quyết định cưới em, anh sẽ không phụ em" 

"Vậy thì được... vậy thì được." 

Cố Yên nói với giọng nghẹn ngào. 

Thực ra, cô ấy rất sợ, cô ấy không có một tí tự tin nào cả. 

Nói ra cũng thật nực cười, một người không sợ trời không sợ đất như cô ấy, lại sợ Lệ Nghiêm không yêu mình. 

Đúng lúc này, trong phòng truyền tới tiếng kêu thảm của Bạch Thư Hân. 

Người Lệ Nghiêm run lên, anh ta vội vàng tách ra khỏi người Cố Yên, vọt vào trong phòng. 

Cố Yên cứng đờ người đứng yên tại chỗ, trước đây cô ấy có thể thông cảm cho tâm tình sốt ruột như vậy của Lệ Nghiêm, nhưng sau khi cô ấy đã nghe được những câu nói đó của Bạch Thư Hân, cô ấy cảm thấy Lệ Nghiêm đã quá tàn nhẫn. 

Chỉ cần Bạch Thư Hân xảy ra chuyện, chắc chắn anh ấy sẽ đấy mình ra. 

Anh ấy... cũng không hề băn khoăn về cảm nhận của mình sao? 

Cô ấy cảm thấy hai chân như đeo chì, gian nan di chuyển vào nhà, nhìn thấy Bạch Thư Hân ngồi trên sô pha, cô ấy làm vỡ cốc và chỉ bị cắt vào tay mà thôi. 

Lệ Nghiêm quỳ một gối xuống đất, canh giữ ở một bên. Anh ta đã cầm hòm thuốc tới, đang cẩn thận xử lý miệng vết thương cho cô ấy. 

Dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí của anh ta rơi vào mắt, như kim châm đâm vào tim cô ấy. 

Có đôi khi, người phụ nữ lòng dạ hẹp hòi như vậy đấy, cô ấy ghen, ghen với Bạch Thư Hân. 

Cô ấy hít thở sâu một hơi, kìm nén nội tâm chua sót rồi bước lên trước. 

"Tôi làm cho, tôi cũng là bác sĩ" 

"Không cần, tôi xử lý xong ngay thôi." 

Lệ Nghiêm nói, anh ta còn không cả quay đầu lại, sau đó vẫn xử lý vết thương với nét mặt chuyên tâm như cũ. 

Bạch Thư Hân nhìn về phía Cố Yên với vẻ đắc ý, đây chỉ là một cái ra oai phủ đầu thôi. 

Cố Yên cảm nhận được ánh mắt khiêu khích đó, trái tim đau đớn. 

Cô ấy lực chọn im lặng, ngồi xổm người xuống định nhặt mảnh vỡ ở trên sàn nhà, không ngờ Lệ Nghiêm chợt quay người lại ngăn cả, nắm chặt tay cô ấy. 

"Em đừng đụng vào những cái này, Thư Hân đã bị cắt đứt tay rồi. Để ở đây, lát nữa anh xử lý, con gái sẽ hơi cẩu thả. 

Cố Yên nghe vậy, nháy mắt trái tim lại sống lại như là xuân về hoa nở, lại nảy mầm sinh trưởng bình thường rồi. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK