Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể gặp cô, ăn cùng cô một bữa cơm, đã là mừng lắm rồi. 

Hứa Minh Tâm đi về trường, cô tự cho là mình đã làm không chê vào đâu được, chắc chắn Cố Gia Huy chẳng hay biết gì, không biết gì hết. 

Nhưng không ngờ, cơ sở ngầm bên cạnh cô vốn không chỉ có một mình Khương Tuấn, 

Lúc mà Cố Gia Huy biết được vị hôn thê của anh đi ăn cơm riêng với bạn nam lạ, anh đau hết cả đầu. 

Buổi tối Hứa Minh Tâm về nhà, theo thường lệ gọi video cho Cố Gia Huy. 

Danh sự ở lớp, dạy một một! 

Lúc mà Hứa Minh Tâm đang vùi đầu làm đề, bên tai truyền tới giọng nói không mặn không nhạt của Cố Gia Huy. 

"Nghe nói trưa nay em không về nhà ăn cơm? Buổi trưa Bạch Thư Hân cũng không về, một mình em buồn chán ăn cơm ở căn tin à?" 

"Hả?" 

Hứa Minh Tâm phản ứng chậm nửa nhịp, sau đó phản ứng lại, con ngươi đen nhánh chuyển động nhanh. 

Đại não đã chuyển động với vận tốc hai trăm cực nhanh. 

"Không đâu, chẳng phải vẫn còn Lâm Lam và Giang Thu Thủy sao? Hai người họ rất sôi nổi, đi cùng tôi, sao mà tôi buồn chán được?" 

"Tôi còn tưởng em không gặp được tôi, trà không buồn nghĩ cơm không buồn ăn, nhưng tôi cảm thấy khẩu vị của em rất tốt, mỗi bữa đều ăn rất nhiều." 

Theo người báo cáo, Hứa Minh Tâm ăn hết một chiếc ham bơ gơ to, còn ăn gà quay bắc kinh, một cốc nước lớn, ngoài ra còn có các thứ thượng vàng hạ cám nữa! 

"Không có a, tôi nhớ anh đến nỗi gầy một vòng rồi đấy!" 

Hứa Minh Tâm nhanh chóng ấn vào bụng mình, muốn mình thoạt nhìn gầy một chút. 

Hai hôm nay Cổ Gia Huy không ở đây, ăn uống có hơi thả phanh, hình như trên bụng thêm thịt rồi. 

"Thật không?" 

Cố Gia Huy nhíu mày nói, lời nói bình thản, cô nghe mà da đầu run lên. 

"Thật thật, anh về là biết mà. Tôi làm xong bài tập rồi, tôi phải đi đánh răng rồi đi ngủ đây, bai bai." 

Hứa Minh Tâm vội vàng cúp điện thoại, lúc này mới thả phào một hơi. 

Nói chuyện với sói xám, đúng thật là kinh hồn bạt vía. 

Nhưng không thể để anh biết chuyện mình dùng bữa riêng với người đàn ông khác, nếu không cái mông lại gặp nạn mất. 

Mà giờ phút này, Cố Gia Huy ở bên kia đã lên lịch trình cho tất cả. 

Anh đã đặt xong máy bay vào tối mai. 

"Nhanh thế mà đã đàm phán được rồi à?" 

Ôn Thanh Vân hơi ngạc nhiên, cô ta tưởng là Cố Gia Huy phải chuẩn bị khoảng nửa tháng.  

"Đã chuẩn bị hòm hòm rồi, tôi đã đánh giá qua ưu và khuyết điểm của Ôn Thị, tôi nắm chắc tám mươi phần trăm." 

"Mấy hôm nay cậu cũng vất vả rồi, nếu mà thành công, kế tiếp còn có lễ chúc mừng, cậu cũng không tham gia à?" 

"Thôi, tôi sợ tôi mà về chậm nữa thì con mèo nhà tôi trở thành mèo rừng mất." 

Cố Gia Huy đau đầu đỡ trán, bất đắc dĩ nói. 

Ôn Thanh Vân nghe vậy thì không khỏi bật cười, trước đây Cố Gia Huy không có chỗ ở cố định, cũng sẽ không quyến luyến ở chỗ nào. 

Nhưng hiện tại, bị một cô nhóc dày vò cho đau đầu như thế này, ngày nào cũng muốn đi về. 

"Đàn ông nhà họ Cố, tốt thật." "Tôi nhà họ Cố thì có tác dụng gì, cô ấy không đếm xỉa hết. Người khác tan học về nhà, toàn là ngựa hoang thoát cương, cô ấy thì khen ngược, là heo đột kích! Toàn nói con gái thích của cải, chẳng thể mà người khác bỏ ra một chút ơn huệ nhỏ là dụ dỗ được con gái đi theo. Bây giờ tôi là nuôi mật ngọt chết ruồi, nhưng tôi vẫn lo người khác cho cô ấy một viên kẹo đường, cô ấy cũng có thể đánh rắm chạy theo người ta luôn." 

"Sao cậu lại không tự tin thể? Đây không giống cậu." 

"Chắc là... quá để ý ấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK