Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẻ mà cô dùng là thẻ đen mà Cố Gia Huy đưa, trong tài khoản của mình không có nhiều tiền như vậy.

Anh đã cài tin nhắn nhắc nhở, dễ bề biết hành tung của cô, sợ cô xảy ra chuyện.

Không đến mức vạn bất đắc dĩ, cô sẽ không quẹt thẻ này.

Anh lập tức bảo Khương Tuấn đi kiểm tra xem Hứa Minh Tâm đang ở đâu, anh sợ cô gặp chuyện không may.

Hứa Minh Tâm đến tầng sáu mươi tám, tuy phòng ở đây không nhiều, nhưng cũng hoa cả mắt.

Giản bị đưa đi đâu rồi?

Trong đầu cô lóe lên ý tưởng, đột nhiên cô nghĩ đến cái gì đó.

Cô gọi nhân viên phục vụ tới, bảo mang cho mình mười chai rượu.

Tiện thể bảo anh ta để lại cái xe đẩy, sau đó chính mình liền bắt đầu đi gõ cửa các phòng, nói là khách sạn tặng rượu miễn phí.

Thuê phòng ở đây chỉ có hai người, cho nên cũng không tặng đi mấy.

Cô đi tiếp, chỉ còn lại một phòng cuối thôi.

Cô gõ cửa, cô nói: "Xin chào, khách sạn cung cấp cho anh rượu miễn phí, phiền anh mở cửa một lát."

"Không cần."

Bên trong truyền tới giọng nói không kiên nhẫn, nghe mà da dầu cô run lên.

Nhưng cô tiếp tục gõ cửa, lặp lại câu nói vừa rồi.

"Con mẹ nó ai đấy?"

Cuối cùng, cửa phòng đã mở ra, bên trong là một người đàn ông trung niên, dáng người rất cao to, trên người toàn là hình xăm, trông vô cùng đáng sợ.

Lồng ngực... lại là một hình ma cà rồng, há cái miệng máu to, như thể muốn ăn thịt người vậy.

Rõ ràng là ông ta vừa tắm xong, người ướt sũng, thân dưới chỉ bọc một cái khăn tắm.

Hứa Minh Tâm giả bộ bình tĩnh, nhưng cơ thể thì rất thành thực, chân cô run như cái sàng.

"Chào ông... ông cần rượu không? Đồ miễn phí ạ, toàn là rượu hảo hạng."

"Cút xa ra, tôi không cần!"

Ông ta hung tợn nói, giọng điệu cực kỳ mất kiên nhẫn.

Hứa Minh Tâm thăm dò nhìn vào bên trong, phát hiện người đàn ông to lớn trước đó không thấy đâu nữa, chắc là đã đi rồi.

Người đang nằm trên chiếc giường lớn của phòng tổng thống chẳng phải là Giản đó sao?

Đối phương chỉ có một người...

Có đánh lại được không nhỉ?

Hứa Minh Tâm đang suy nghĩ.

Đối phương định đóng cửa, không ngờ cô lại đẩy xe đi vào.

"Thưa ông, rượu để đâu đây? Trên bàn sao?"

Cô mỉm cười hỏi, cứ như thể không nhìn thấy ánh mắt hung dữ trong mắt ông ta vạy, cô rất cố gắng giả vờ là một tên ngốc đáng yêu, hòng lừa được qua cửa.

Đối phương nhìn số rượu này, đúng là chai nào cũng là đồ hảo hạng, nên cũng không có từ chối.

Lát nữa ông ta còn phải tiếp tục làm việc, uống chút rượu trợ hứng cũng được.

"Để ở kia đi, tôi phải đi tắm rồi, lát nữa đi ra thì đóng cửa lại."

Ông ta dịu giọng lại.

Hứa Minh Tâm cũng thở phào nhẹ nhõm, cô để rượu lên bàn, tiện thể còn lau giúp ông ta, để cho ông ta không hoài nghi về thân phận của mình.

Cô ăn mặc rất giản dị xuất hiện ở tầng này, cho nên đương nhiên là ông ta cho rằng là khách sạn đẩy mạnh hợp tác tiêu thụ rượu rồi.

Xem bộ dạng thì rất là xinh xắn, chỉ có điều tối nay ông ta đã có đồ ăn rồi, nên cũng không quan tâm cái này nữa.

Ông ta quay người đi tắm, cô nghe thấy tiếng nước chảy thì mới thở phào một hơi.

Cô vội vàng bỏ việc trong tay xuống, chạy đến bên giường.

Giản có dấu hiệu tỉnh lại, má đỏ bừng bừng, trên trán toàn là mồ hôi.

Anh ta cảm thấy cơ thể giống như một cái lò, sắp nướng chín mình rồi, nóng khủng khiếp.

Anh ta không nhịn được vặn vẹo thân mình, hy vọng giảm bớt đau khổ.

Đúng lúc này, có một bàn tay nhỏ mát lạnh vỗ má anh ta, anh ta như tóm được một cây cỏ cứu mạng cuối cùng.

Anh ta ra tay bất ngờ, nắm chặt lấy tay của Hứa Minh Tâm, dọa cô giật cả mình.

"Giản, cô mở mắt ra nhìn tôi đi, bây giờ cô rất nguy hiểm, cô có biết không?"

Giản nghe thấy giọng nói quen thuộc, thì tỉnh hơn nhiều, anh ta mở mắt đôi mắt mơ màng ra.

Đôi mắt rất to rất sáng, mờ mịt luống cuống nhìn Hứa Minh Tâm.

Anh ta há miệng, rất muốn nói chuyện, nhưng lý trí đã chiến thắng.

Anh ta nghi hoặc nhìn xung quanh.

"Trước tiên đừng lo nhiều như thế nữa, chúng ta rời khỏi đây trước, anh bị người xấu theo dõi đấy."

"Cô có đi được không?"

Cô hỏi han ân cần.

Giản lắc đầu bất lực.

Toàn thân anh ta mềm nhũn vô lực, cơ thể nóng dọa người, anh ta lập tức hiểu ra là mình đã trúng cái gì.

Bây giờ anh ta không có một tí sức lực nào, này phải làm sao đây.

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, đành phải cõng anh ta, anh ta nặng hơn so với tưởng tượng của mình nhiều, suýt thì đè cô ngã xuống sàn.

Không ngờ trông cô gái gầy gò yếu ớt thế này, không ngờ lại nặng như vậy.

Cô cũng không kịp do dự, vội vàng cõng anh ta đi ra ngoài.

May mà người kia vẫn đang tắm, chưa phát hiện ra là bọn họ đã chuồn ra ngoài.

Cô vội vàng ấn thang máy đi xuống, đang chuẩn bị ra cửa, không ngờ ngoài cửa đang đứng đầy những vệ sĩ áo đen vừa nãy kia.

Cô vội vàng cõng Giản đi vào nhà vệ sinh nữ, sau đó nói: "Cô cởi quần áo ra đi, cô mặc cái này quá rõ ràng, không ra ngoài được."

Giản nghe thấy vậy, trong lòng lộp bộp một chút, còn chưa từ chối cơ, Hứa Minh Tâm đã mặc kệ mọi việc cởi quần áo cho cô ấy rồi.

Cô cởi một vòng những quần áo phức tạp kia trên người Giản, bên trong anh ta mặc áo lót màu trắng.

"Không ngờ ngực cô còn nhỏ hơn ngực tôi."

Cô không nhịn được vươn tay ra sờ, ngực lép á!

Giản không ngờ cô lại vươn tay ra sờ, ngay sau đó mặt anh ta đỏ bừng, hai má nóng bừng, cảm giác cả người đều nóng hầm hập.

Chết tiệt...

Tình dược phát tác rồi.

Bàn tay man mát kia của Hứa Minh Tâm quả thật là có sức hấp dẫn chí mạng với mình, anh ta cũng có thể cảm nhận được bụng dưới của mình có biến hóa rõ ràng.

Anh ta không thể đi bộ, nhưng phản ứng cần có của đàn ông thì vẫn có một chút.

Anh ta lập tức khép hai chân lại, sợ cô ấy nhìn ra cái gì đó khác thường.

Hứa Minh Tâm hoàn toàn không biết anh ta đã trúng thuốc kích dục, cô vẫn đang tết tóc cho anh ta.

May mà bên trong anh ta đã mặc quần áo, nếu không cô còn phải đi tìm quần áo cho anh ta, đi tới đi lui rất mất thời gian.

Tết tóc cho anh ta xong, khuôn mặt tinh xảo vô song kia cũng lộ ra hoàn toàn, không ngờ xinh đẹp như thế.

Hai má đỏ hồng, ánh mắt mê ly, giống như búp bê Baby vậy.

Thật đáng yêu!

Cô không kìm dùng má mình áp lên má anh ta, cọ cọ, rồi nói: "Có tôi ở đây, cô đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô."

Cô thật tình không biết, động tác này của mình, suýt nữa đã khiến anh ta không kìm chế được.

Anh ta gắng hết sức kìm chế dục vọng của mình, sợ anh ta làm ra chuyện gì đi quá giới hạn với cô.

[Mau đi, tôi sắp không chống đỡ được nữa rồi.]

Anh ta vội vàng viết lên tay cô, ngón tay cũng hơi run run.

Hứa Minh Tâm tưởng là anh ta thật sự lo lắng người khác đuổi tới, nên cô cũng cõng anh ta lên rồi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Nhưng không ngờ người đàn ông ở trong phòng lúc trước đã đuổi xuống, vệ sĩ không nhìn thấy người đi ra, thì chứng tỏ người vẫn đang ở trong khách sạn này.

Ông ta lập tức gọi vệ sĩ, bắt đầu lục soát.

Cô sợ đến nỗi không dám đi ra ngoài.

[Điện thoại.]

Anh ta viết.

Hứa Minh Tâm lập tức đưa điện thoại cho anh ta.

Giản cầm điện thoại của cô gọi liên tiếp cho vài số điện thoại rồi nói vài câu, sau đó nhanh chóng xóa đi.

[Chờ người tới cứu chúng ta.]

Anh ta yếu ớt nói và không có một tí sức nào.

Thuốc này sẽ làm cho người ta phục tùng ở trên giường, chuyên dùng cho nữ giới, rõ ràng là đối phương đã coi anh ta là con gái.

Hiện tại anh ta đang tràn đầy dục vọng, nhưng lại không biết phát tiết thế nào.

Bên cạnh có một người phụ nữ, nhưng... cái gì cũng không làm được, thậm chí chạm vào cũng không dám chạm. Anh ta cũng cần phát tiết... chết tiệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK