"Rời xa em, tôi không biết phải sống như thế nào. Cho nên em hãy đồng ý với tôi, sau này đừng rời xa tôi, em hãy ở chỗ mà tay tôi với tới, ánh mắt có thể tới được, được không nào."
"Cố Gia Huy.." Hứa Minh Tâm nghe xong trong lòng run lên, sống mũi cay cay, cô muốn khóc òa lên.
"Anh có thể đứng bất ngờ đánh úp một câu phiến tình được không hả, tôi có chút không chống đỡ được..."
"Đột nhiên tôi cảm thấy cô nhóc em đã trưởng thành rồi, trở nên càng ngày càng ưu tú, tôi cũng phải làm tốt hơn nữa, mới có thể xứng với em."
Cố Gia Huy dịu dàng nói, lời nói nhẹ nhàng, giống như khúc piano du dương.
Hứa Minh Tâm nghe vậy, trong lòng cô rất cảm động.
Cả thế giới chỉ có Cố Gia Huy mới khen mình như thế.
Cảm thấy cô càng ngày càng tốt, cảm thấy bản thân không xứng với cô.
Anh cho cô tất cả tự tin, giống như là trùng sinh.
Nếu không phải anh, thì cũng không có Hứa Minh Tâm của hiện tại.
Không có Hứa Minh Tâm, cũng sẽ không có Cố Gia Huy của hiện tại.
Cho nên...
Bọn họ chính là một đội trời sinh!
Hứa Minh Tâm động tình, cô đẩy ngực anh ra, không nói hai lời liền hôn tới.
Cố Gia Huy cũng không hề lơ mơ, ở trên chuyện hôn môi, anh chưa bao giờ rơi vào thể hạ phong.
Rất nhanh đảo khách thành chủ, công thành chiếm đất.
Cuối cùng hai người đều thở hổn hển.
Đầu chạm với đầu, chóp mũi chạm với chóp mũi, có thể cảm nhận được rõ nhiệt độ trên người đối phương, rất chân thực hữu lực.
"Cố Gia Huy... tôi muốn đi tắm."
"Ừm, tôi ôm em đi, xả nước ấm cho em"
"Tôi còn muốn anh tắm cho tôi nữa."
Hứa Minh Tâm cười hì hì nói.
Cố Gia Huy nghe vậy thì bất đắc dĩ nhíu mày:"Sao đột nhiên lại muốn tôi tắm cho em?"
"Bởi vì anh chiều tôi, anh chiều tối đến nỗi tôi sắp không thể tự lo liệu cuộc sống nữa rồi, tất nhiên là tôi muốn anh tắm cho tôi. Lần này... tôi không sợ đau nữa, nếu anh muốn... tôi cho
anh."
Hứa Minh Tâm kề sát vào tai anh, cắn nhẹ.
Cả người anh run lên.
Lời này... quả thực là cám dỗ lớn nhất.
Anh nhìn vào mắt Hứa Minh Tâm, trong đôi mắt hiện lên sự thẹn thùng và hơi sợ.
Giờ phút này động tình, xảy ra quan hệ chắc hẳn là giây phút đẹp nhất nhỉ.
Cô ẩn ẩn chờ mong, nhưng cũng xấu hổ không thôi.
Dù sao thì cô cũng chưa trả việc đời, không biết gì cả về phương mặt này.
Trái tim Cố Gia Huy hung hăng run lên, nếu giờ phút này anh mà còn nhịn được nữa thì anh không phải là đàn ông!
Anh trực tiếp ôm Hứa Minh Tâm lên, sau đó đi vào phòng vệ sinh.
Hứa Minh Tâm khẩn trương lắm.
Khi cởi quần áo xuống, toàn thân run rẩy.
Dù sao cũng không phải là lần đầu cởi sạch hết trước mặt Cố Gia Huy.
"Cái đó... hay là tắm chung đi, dù sao thì bồn tắm cũng đủ rộng"
Hứa Minh Tâm cúi đầu, nhìn xuống chân, căn bản không dám nhìn thẳng vào ánh mắt như đuốc của người đàn ông.
Ngượng... ngượng ngùng quá!
Anh chưa trả lời, nhưng lại bắt đầu cởi quần áo.
Hứa Minh Tâm thật sự là đang xấu hổ ghê gớm, cô muốn làm chút chuyện gì đó khác để giảm bớt xấu hổ.
"Tôi... tôi đi đánh răng trước."
Cô đi đến bồn rửa mặt, hơi nước dày đặc, đã làm cho mặt gương mờ đi rồi.
May mà không cần nhìn thấy cái cảnh đối diện thẳng với nhau xấu hổ này.
Bọn họ giống như một đứa trẻ, lần đầu nếm trái cấm, đều mang theo sự cẩn thận từng li từng tí.
Hứa Minh Tâm là xấu hổ, còn anh là lo lắng mình làm đau cô.
Hứa Minh Tâm đi lấy bàn chải điện, cô không giẫm trúng thảm chống trơn, cả người lập tức ngã xuống.
Cố Gia Huy còn chưa kịp cởi quần đây, đã trông thấy Hứa Minh Tâm ngã xuống sàn.
Anh vội vàng tiến lên đỡ cô, Hứa Minh Tâm đau xót kêu lên: "Mông... hình như sưng mông rồi."
"Cô nhóc này, em đúng là chân thành dày vò tôi!"