Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thích xem đàn ông cởi quần áo à?" 

Anh nhíu mày, khóe miệng gợi lên một nét cười tà khí, Hứa Minh Tâm nhìn mà trong lòng run lên, suýt thì bị mê hoặc. 

Sự đẹp trai của Cố Gia Huy không thể dùng lời nói để diễn tả được. 

Anh không cần cố tình tỏ ra đẹp trai cool ngầu, khi anh mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, bên ngoài là bộ comple, cũng đã kích thích nội tiết tố rồi. 

Anh giơ tay nhấc chân đều tản ra khí thế cao quý tuyệt đối, giống như đế vương cao cao tại thượng, không gì sánh bằng. 

Anh đứng dưới ánh nắng buổi chiều, ngón tay thon dài như ngọc để lên cúc áo chiếc áo khoác bộ tây trang, cởi từng viên từng viên... 

Đây là muốn cởi quần áo, tiết tấu lấy sắc dụ hoặc hả? 

Không được! Ban ngày ban mặt thế này, sao có thể làm chuyện đời phong bại tục được cơ chứ? 

Hứa Minh Tâm sợ đến mức che mắt, nhưng vẫn chớp mắt trong khe hở. 

Đã không phải là lần đầu tiên nhìn cơ thể anh nữa rồi, có gì mà ngại. 

Cô vẫn còn nhớ, mỗi đêm ôm anh đi vào giấc ngủ, người anh cơ bắp rắn chắc, xúc cảm không cần quá tuyệt, quả thực là lưu luyến quên rụt về. 

Chẳng mấy chốc, áo khoác ngoài đã bị cởi ra. 

Anh bắt đầu kéo cà vạt xuống, động tác đó quả thực là đẹp trai tuyệt vời, tràn ngập dã tính chinh phục. 

Không thua gì người sói rút roi da ra á! 

Cởi cà vạt ra, chính là cúc áo sơ mi bên trong. 

Cúc áo sơ mi của anh vẫn luôn cài đến cái cúc trên cùng kia. 

Chỉ thấy anh... cởi ra. 

Hiện ra đầu tiên là hầu hết đang trượt lên trượt xuống, sau đó tiếp tục đi xuống dưới... 

Dưới ánh nắng, làn da màu lúa mạch hiện ra bóng láng vàng rực. 

Cúc áo một đường xuống phía dưới, lộ ra cơngực cường tráng, cơ bụng... 

Không được không được, không thể xuống tiếp nữa, cô sắp không chịu nổi nữa rồi. 

Hứa Minh Tâm chỉ cảm thấy có một cỗ nhiệt lưu xông lên đầu, Cô vội vàng ngửa mặt lên, bịt chặt cái mũi. 

"Không được rồi không được rồi, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi, mau lấy cho tôi ít giấy. Quần áo đắt, quá, nhỏ máu xuống thì toi. 

Cố Gia Huy còn chưa sắc dụ xong đâu, không ngờ Hứa Minh Tâm đã bại trận trước, lại còn không có tiền đồ chảy máu mũi nữa chứ. 

"Hóa ra em nam nữ ăn thông, nhìn thấy người ta cởi quần áo đều chảy máu mũi hả?" 

"Nói chính xác thì, dáng người đẹp thì tôi mới thế!" 

Hứa Minh Tâm đang nhét giấy vào trong lỗ mũi, cô nói: "Anh may mặc quần áo vào đi, nếu không tôi lại phải chảy máu đấy!" 

"Bình thường ở nhà tôi cởi trần, sao em không chảy máu mũi?" 

"Tôi đầu có nhìn kỹ! Vả lại suy nghĩ của tôi rất thuần khiết, còn lâu mới suy nghĩ lung tung. Nhưng lần này anh lại chủ động quyến rũ tôi, người xấu!" 

Hứa Minh Tâm buồn bực nói. 

"Em chỉ được nhìn một mình tôi thôi, nếu em còn dám nhìn người đàn ông khác nữa, tôi sẽ đánh mông em." 

"Anh là bạo quân, đây là chuyên chính, vô đạo đức!" 

"Tôi cứ vô đạo đức đấy, em làm gì được tôi?" 

Cố Gia Huy không khách khí nói, thể hiện rõ vẻ bá đạo không nói lý lẽ. 

Hứa Minh Tâm bĩu môi, cô chỉ có thể hảo hán không ăn cái thiệt trước mắt. 

Đúng lúc này, điện thoại của Cố Gia Huy reo lên, có người gửi link video tới. 

Cố Gia Huy mở video ra, Ôn Thanh Vân liền nhìn thấy Hứa Minh Tâm ở đối diện đang ngửa mặt, cố gắng bịt máu mũi. 

"Đây... chính là vị hôn thê của cậu à?" 

Hứa Minh Tâm nghe thấy giọng nữ, cô cúi mặt liền nhìn thấy một người phụ nữ rất xinh đẹp. 

Người phụ nữ mà cô nhìn thấy ở nước Y ngày đó! 

Đoan trang thanh lịch, dịu dàng như nước. 

Vẻ ngoài trong khoảng

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK