Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Yên tuyệt tình hất tay anh ta ra, cô ấy dùng hết sức, bản thân cũng lảo đảo lùi về sau hai bước. "Bác sĩ Lệ, là anh quá ngây ngô sao? Tình cảm mà anh dành cho cô ấy, anh xác định đó là tình cảm dành cho một người em gái sao? Giữa hai người, không chứa được cái người ngoài là em đây, đúng không? Hai người không phải là anh em ruột, còn em gái anh, cô ta thích anh, cô ta nghĩ mọi cách để có được anh, hơn nữa cô ta còn ghét tôi, muốn chia rẽ chúng ta, cô ta đã quấy nhiễu

 

mấy lần rồi." "Những cái này tôi đều nhịn hết, tôi là bạn gái anh, tôi không thể nhường anh đi như thế được. Huống hồ lúc đó, cô ta chỉ là em gái của anh, tôi vẫn không biết là các người không hề có quan hệ huyết thống. Bạch Thư Hân cũng từng định buông tay, nhưng tôi lại không muốn tác thành, nhưng bây giờ các người không phải là anh em ruột,  tôi cũng

 

không muốn tốn công vô ích thêm nữa."

 

"Tôi tác thành cho các người, được chưa?"

 

"Cho dù bọn anh có phải là anh em ruột hay không, em ấy cũng chỉ là em gái của anh, từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ thay đổi. Bố mẹ nuôi dưỡng anh, sau cùng đã qua đời, trong nhà chỉ có cô em gái này, anh thân là chủ nhà, anh phải bảo vệ em ấy chu toàn."

 

"Bây giờ, anh biết anh không phải là anh ruột, vậy em ấy chính là cốt nhục duy nhất của bố mẹ. Cho dù anh chết, anh cũng không thể để em ấy xảy ra chuyện, bây giờ không chỉ là tình anh em, còn có ân tình, còn có ân tình của bố nuôi mẹ nuôi!"

 

"Nếu... Bạch Thư Hân muốn chính anh báo ân thì sao? Chuyện đã đến nước này, tôi cũng không ngại nói nữa. Trước đây tôi vẫn giấu anh, muốn dùng mọi cách vãn hồi anh. Nhưng mà giờ... a, không cần nữa. Thật ra chúng ta chưa có xảy ra quan hệ, đến nay anh và tôi đều là trong sạch."

 

"Sao có thể, thế lần đó..."

 

"Lần đó anh ở trong nhà Bạch Thư Hân, chắc anh rõ."

 

"Cái gì?"

 

Lời này ngang với một đòn cảnh tỉnh, Lệ Nghiêm giật mình đứng yên tại chỗ, đồng tử chợt co rút lại.

 

Anh ta và Thư Hân...

 

Sao có thể cơ chứ?

 

Cố Yên thấy anh ta sửng sốt, cô lại thấy mình thoải mái hơn rất nhiều.

 

Những gì nên nói cô ấy đã nói hết rồi, cô ấy cũng không còn cảm thấy mắc nợ Bạch Thư Hân cái gì nữa.

 

Khoảng thời gian này, đúng là cô ấy đã ích kỷ, cô ấy mặc kệ mối tương giao quen biết bao nhiêu năm giữa bọn họ, cô ấy chỉ biết Lệ Nghiêm là bạn trai của cô ấy, là người chồng mà cô ấy sắp cưới.

 

Bọn họ đều sắp kết hôn rồi, sao cô ấy có thể để cho Bạch Thư Hân cướp người yêu của mình đi chứ.

 

Cô ấy đã giở trò, giở thủ đoạn, những gì nên làm thì đã làm hết rồi.

 

Nhưng giờ cô ấy tự ăn phải hậu quả xấu, có tiếng xấu, coi như là báo ứng.

 

Cô ấy tự gách vác, không trách Lệ Nghiêm vứt bỏ mình.

 

Từ nay về sau, bọn họ không liên quan gì nữa.

 

Cô ấy thấy hồi lâu mà Lệ Nghiêm vẫn chưa phản ứng lại, cô ấy cũng không quan tâm nữa, trực tiếp quay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK