Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn giờ chiều, cô chuẩn bị rồi xuất phát. 

Bộ quần áo của cô đã bị bẩn, thời gian gấp gáp, cũng không có thời gian đi mua quần áo. 

Cô đành phải thay bộ Ôn Thành mua, không ngờ kích cỡ vừa khít, ánh mắt lại rất chuẩn, váy liền thân màu trắng, rất đẹp. 

"Nể mặt bộ đồ này, miễn cưỡng tha thứ vậy." 

Cô ấy đi xuống lầu tập hợp, khi không nhìn thấy Ôn Thành, cô ấy thở phào nhẹ nhõm. 

Cảm tạ trời đất, mày mà không có anh ta, nếu không cô ấy lại phải xui xẻo rôi. 

Mọi người nhanh chóng đi lên xe thương vụ, nhưng mà chủ quản của bộ phận dự án lại không lái xe. 

Đúng lúc này, Ôn Thành thở hồng hộc chạy tới, anh ta đã mua một ít sữa chua và đồ ăn. 

Anh ta lau mồ hôi trên trán, rồi nói: "Ăn lót dạ những cái này trước, lát nữa. nếu trên bàn rượu bận, chắc chắn không lo ăn, uống luôn rượu rất hại dạ dày. Mà sữa chua thì có thể giải rượu, nếu ai không chống đỡ được, có thể uống một ít giải rượu." 

"Cảm ơn anh, anh Ôn đẹp trai!" 

"Từ sau khi Ôn Thành tới, phúc lợi của tổ chúng ta cũng tốt lên ồi. Ôn Thành thật là cẩn thận, nếu có thể tìm được người bạn trai như anh thì tốt rồi." 

Mọi người đùa. 

Ôn Thành cười ngượng ngùng. 

Anh ta phát cho mọi người, đi đến tận trong xe thương vụ, nhìn thấy Bạch Thư Hân đang cố che mình. 

Nếu không phải anh ta nhận ra bộ quần áo này là mình mua, anh ta cũng không dám tin, thế mà Bạch Thư Hân cũng ở trên xe. 

"Trùng... trùng hợp quá..." 

Lời thoại giống như đúc, buổi sáng anh ta đã dùng câu này giữ mình lại. 

Bạch Thư Hân ngoài cười nhưng trong không cười, cô ấy nhếch khóe môi. 

Sao lại trùng hợp như vậy, lại ở cùng với tú tài này à? 

"Cái này... cái này là của cô, sữa chua... vị đào, được... được không?" 

"Tùy." 

Cô ấy tùy tiện lấy một cái, bỏ vào trong túi. 

Chẳng phải vừa nãy anh ta nói chuyện trôi chảy lắm sao? Sao đến chỗ cô thì liền ấp a ấp úng vậy. 

Ôn Thành nhận ra là cô ấy không muốn để ý đến mình, anh ta cũng không tự làm mất mặt nữa, anh ta ngoan ngoãn ngồi ở đằng trước. 

Chẳng mấy chốc đã tới khách sạn năm sao. 

Bộ phận dự án dẫn theo ba nam hai nữ, đối phưng có bốn người, tổng giám đốc dẫn theo ba cô thư ký uống rượu giỏi tới. 

Quản lý tùy tiện sắp xếp chỗ ngồi. 

Bạch Thư Hân ngồi khá xa, cô ấy không khỏi thở phào một hơi. 

Vừa chuẩn bị ngồi xuống, lại bị Ôn Thành ngăn lại. 

"Cô ngồi... bên cạnh tôi, vị trí này của cô không, không tốt." 

Bạch Thư Hân nghe vậy thì hơi nghi hoặc, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn một vòng, cô ấy phát hiện ông tổng giám đốc vừa khéo đang ngồi đối diện mình. 

Đúng là không tốt, không ngờ Ôn Thành tỉ mỉ như vậy. 

Một chàng trai tỉ mỉ đến mức này, thật là khó xử rồi. 

Lần này Bạch Thư Hân không có do dự, cô ngồi cạnh anh ta luôn. 

Cô ấy không phải là người ở bộ phận dự án, không cần thiết phải liều mạng, cô ấy chỉ tới cho đủ quân số mà thôi. 

Bạch Thư Hân không ngờ người đàn ông gây teo yếuật này, trông nhìn giống như là một cơn gió mạnh là có thể thổi ngã, không ngờ lại uống được như vậy. 

Hơn nữa trên bàn rượu, anh ta còn là người khiêm tốn, ăn nói nhã nhặn. 

Cô ấy cứ tưởng bộ phận dự án bàn chuyện làm ăn trên bàn rượu thì toàn là xắn tay áo lên liền bắt đầu uống. 

Bây giờ tận mắt nhìn thấy, hình như còn rất khá, không có hiều tình hình sa đọa như vậy. 

Ông tổng giám đốc là một tên sắc lang bại hoại, ông ta đều lần lượt kính rượu ba người phụ nữ. 

Bạch Thư Hân cũng đã uống hai chén rượu trắng, độ hơi cao, cổ họng cay nóng. 

Cô ấy khẽ ho khan một chút, ngay sau đó Ôn Thành đã gặp một ít rau vào bát cô ấy, bảo cô ấy ăn lót dạ trước. 

Lúc ở trên xe, cô ấy vẫn còn buồn bực, căn bản chưa có ăn đồ mà anh ta mua. 

Bụng rỗng uống rượu, tư vị đúng là không dễ chịu. 

Bạch Thư Hân cảm kích nhìn anh ta một cái, lần đầu tiên cô ấy cảm thấy người này cũng không có kém cỏi như trong tưởng tượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK