"Tôi còn tưởng là anh có bệnh cơ, hại tôi còn nghĩ xong là sau này con cái sẽ nhận nuôi từ cô nhi viện."
"Cho dù kết hôn rồi, chúng ta cũng trễ hai năm mới có con."
"Tại sao?"
"Chỉ số thông minh của em hiện tại không cao, có thai vào ngốc ba năm, tôi cần có thời gian chuẩn bị.
Cố Gia Huy nghiêm túc nói.
Hứa Minh Tâm nghe vậy, cô tức giận liếc mắt một cái: "Tôi thông minh mà, tối thiểu tôi biết Cố Gia Huy không thể buông tay, cho dù ai tới cướp, cũng không được buông tay!"
"Cái này thì đúng, thời gian không còn sớm nữa, đi ngủ sớm thôi"
CD
"Đúng rồi... hàng ngày anh ngủ cùng tôi, chẳng nhẽ sẽ không."
"Sẽ không"
Cố Gia Huy thẳng thừng cắt ngang lời cô, buồn bực nói.
Nếu mà bị cô biết, mỗi ngày anh đều nóng như thiêu như đốt, mãi đến tận nửa đêm mới ngủ, thể há chẳng phải là mất mặt lắm sao.
Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, gương mặt nhỏ nhắn lập tức suy sụp.
Tiêu rồi...
Nhất định là dáng người mình không đẹp, khiến anh mất đi dục vọng.
Cái này phải làm sao đây? Vì thế, ngày hôm sau Hứa Minh Tâm đã hẹn Cố Yên, cô hỏi: "Y khoa có cách nâng vòng ngực không?"
"Phù!"
Cố Yên đang uống cà phê suýt thì phun ra.
Cô ấy nhìn Hứa Minh Tâm với ánh mắt khiếp sợ: "Cô hỏi tôi cái này làm gì?"
"Rõ ràng như vậy, lẽ nào cô không nhìn ra à?"
Hứa Minh Tâm rất là cố gắng ưỡn ưỡn.
"Được rồi được rồi, ưỡn nữa cũng không có đâu."
Cố Yên khoát tay, lời này đã đâm mạnh vào tim cô.
"Thực ra... ép ép thì vẫn có..." Cô vẫn còn muốn giãy giụa phút cuối.
Cố Yên hơi dở khóc dở cười, cô ấy nói: "Nếu cô chọn y học, thì có thể đệm silicon."
"Hả? Không có cách khác phát triển tự nhiên à?"
"Cái này..."
Cố Yên rất muốn nói cho cô biết là, cái nghiệp lớn nâng ngực này, cần phải có hai bên nam nữ cùng hoàn thành.
Như Hứa Minh Tâm rõ ràng là dậy thì không tốt lắm, chỉ có thể sau này cố gắng thôi.
Không chỉ cần nghĩ cách từ thực phẩm, còn cần thường xuyên mát xa, hoặc là trông cậy vào việc có con sau này, dậy thì lần thứ hai.
Nhưng mà...với trạng thái hiện tại của cô và Cố Gia Huy, rõ ràng là mấy về phía sau đều không phù hợp.
"Đã thử đu đủ sữa tươi chưa?"
"Ngày nào cũng uống..."
"Thế bóp ngực thì sao?"
"Ngày nào cũng làm..."
"Thế này đi, tùy duyên thôi, tôi nghĩ anh tôi cũng sẽ không chế cô đâu."
Cố Yên xấu hổ ho khan nói.
Hứa Minh Tâm lập tức nhụt chí, trong lòng chua xót.
Người khác đều nói, cô không có.
Cô cúi đầu, thất bại hoàn toàn.
Cố Yên nói thêm: "Cô và Bạch Thư Hân kia thân lắm à? Tính tình của cô ấy thế nào, thích cái gì?"
"Thư Hân ả? Con người Thư Hân rất tốt, tính tình tuy có hơi nóng nảy, dễ xúc động, nhưng không kích thích, ngày thường còn rất dịu dàng. Thích cái gì... Thích mua mua mua, thích hoa tươi, thích ăn lẩu...".
"Tôi biết rồi, tôi còn có việc, không ở lại với cô nữa, bai bai..."
Cố Yên xách đồ rồi rời đi, sau đó xuất hiện ở cửa nhà Bạch Thư Hân.
Cô ấy đã điều tra từ trước rồi, mấy hôm nay Lệ Nghiệm đều ở đây, chăm sóc cô em gái bị thương của anh ta.
Cô ấy ấn chuông cửa, Lệ Nghiêm là người ra mở cửa.
"Sao em lại tới đây?"
"Tới thăm anh đấy, em về mà anh cũng chẳng đi tìm em, em đành phải tới tìm anh thôi."
"Thực ra anh cũng định đi tìm em, trước khi đi anh đã nhờ em nhiều việc như vậy, cũng nên cảm ơn em mới được."
"Chẳng phải anh nấu cơm ngon lắm sao? Nấu cho em một bữa đi. Sau khi anh đi, em cũng không ăn nổi cơm căn tin nữa."
"Được.”
Cố Yên vào nhà, không có gặp Bạch Thư Hân, cô ấy nghi hoặc hỏi: "Em gái anh đâu?"
"Ở phòng ngủ, những thứ này là em tặng em ấy à?"