Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng bệnh không có người ngoài, cô liền mở cổ áp ra, cho Cố Gia Huy xem tình trạng vết thương của cô.

 

Chỗ ngực có một khối nghiêm trọng nhất, đã nổi lên rất nhiều bọng nước, cô đã bôi thuốc rồi cũng không có tác dụng.

 

Cố Gia Huy nhìn thoáng qua cũng nhìn thấy cái tròn trịa xinh xắn kia, anh vội vàng thu lại ánh mắt.

 

"Ai bôi thuốc giúp em vậy?"

 

"Yên Yên."

 

"Vậy thì tốt."

 

"Tốt cái gì?" Hứa Minh Tâm hơi không hiểu.

 

Đúng lúc này, Cố Yên cầm thuốc đẩy cửa vào đi vào, cô ấy thấy Cố Gia Huy tới rồi thì vội vàng xin lỗi, dù sao thì chuyện này cũng vì cô ấy mà ra.

 

Lúc này, Cố Gia Huy mới biết Cố Yên lại chạy đi xem mắt, anh không khỏi nhíu chặt chân màu và cũng không tiện phát tát.

 

"Về nhà anh giáo huấn em."

 

"Ay, em biết mà, chắc chắn em sắp bị mắng. Em thay thuốc cho Minh Tâm, anh đi bưng chậu nước tới đây cho em."

 

"Anh làm cho, em đi bê chậu nước." Cố Gia Huy cầm lấy thuốc.

 

"Anh, em là bác sĩ chuyên nghiệp đấy, tay nghề khẳng định khá chuyên nghiệp, em làm cho."

 

"Cô ấy là người phụ nữ của anh." Cố Gia Huy nói như chuyện hiển nhiên.

 

Cố Yên hiểu ra ngay, cô ấy ngây người đứng yên tại chỗ.

 

Cô ấy là nữ mà, nữ cũng không cho chạm à, đến mức đấy sao?

 

"Anh ba, em là bác sĩ, em có phẩm hạnh nghề nghiệp đấy có được không hả! Huống hồ em còn là nữ, em có thể làm gì cô ấy sao?"

 

"Anh nghi ngờ em là less."

 

"Đù, anh có phải là anh trai em không vậy, cây này mà cũng nói ra được! Thôi thôi, anh làm đi, em không thèm quấy rầy hai người nữa!"

 

Cố Yên bê một chậu nước tới, từ chối ăn cơm chó, cô ấy lập tức quay người đi ra khỏi phòng bệnh.

 

Cô ấy còn phải đi điều tra xem rốt cuộc cái tên khốn kiếp đó là kẻ nào, đặt một cái nồi to như vậy lên đầu cô ấy(đặt nồi: nghĩa là vu oan), cô ấy rất tức giận.

 

Cố Gia Huy thay thuốc cho Hứa Minh Tâm, bàn tay anh ấm áp, nhưng thuốc thì lạnh thật sự, bôi lên người có một loại cảm giác thoải mái khó nói nên lời.

 

Anh làm rất nhẹ nhàng, bôi từ từ, vốn dĩ cô rất đau, nhưng không biết tại sao, bàn tay anh như có ma lực vậy, vậy mà đã làm cho cô quên đi đau đớn.

 

Ngón tay anh không cẩn thận chạm vào làn da của cô, cô lại cảm nhận được người anh hơi run, và cũng cứng ngắc ngay tại chỗ, cô không khỏi cảm thấy buồn cười.

 

Sao anh còn căng thẳng hơn cả mình vậy, người bị thương cũng đâu phải là anh.

 

"Cậu ba Cố, anh đang căng thẳng à..."

 

Cố Gia Huy bị cô vạch trần, anh hơi không nén được giận, nên anh gõ vào đầu cô.

 

"Không đau nữa, có phải không? Thế anh kể chuyện cười nhé?"

 

"Cắt, là anh tự mình chuốc lấy khổ, anh cứ muốn bôi thuốc giúp tôi đấy chứ. Bôi thuốc giúp tôi thôi, anh còn hơi không kìm chế được, đàn ông đúng là tự tạo nghiệp mà!"

 

"Bài tập hôm nay đã làm xong chưa? Buổi tối tôi phải kiểm tra."

 

"Không phải chứ, tôi đã như thế này rồi, anh vẫn muốn bắt tôi làm bài tập sao?"

 

"Không cần thi lại nữa à? Lần này, nếu em mà còn làm tôi mất mặt nữa, em xem tôi có đánh nát cái mông em không!"

 

Cố Gia Huy hung hăng nói.

 

Hứa Minh Tâm lập tức kinh hãi, làm gì còn dám nói thêm cái gì nữa.

 

Anh là đại lão, anh nói gì cũng đúng hết!

 

Cố Gia Huy không yên tâm để cô ở bệnh viện một mình, nên anh đã dẫn cô đến phòng làm việc.

 

Cô tới phòng làm việc làm bài tập đã không phải là lần đầu nữa rồi, những người đó trông thấy cũng không thấy lạ nữa.

 

Một lát sau, Cố Gia Huy đã nhận được cuộc gọi của Cố Yên.

 

"Anh, rất kỳ lạ."

 

Câu đầu tiên cất lời, hết sức trầm trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK