Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại cộng thêm Cổ Gia Huy đề nghị một chút, muốn cho hai người xác định trước. 

Cô ấy liền nảy ra suy nghĩ như này. 

Cô ấy có thể không cần mặt mũi không cần thể diện, có thể chủ động trong mọi chuyện, chỉ cần anh ta bằng lòng gật đầu là được. 

Tất cả những chuyện Cố Yên làm vì anh ta anh ta đều nhìn thấy, cũng đặt vào lòng từng chút một. 

Cố Yên thích mình, không phải anh ta không biết. 

Cô ấy cũng không tạo áp lực cho mình, bây giờ cô bất ngờ nói ra, anh ta nghĩ... thân là đàn ông, cũng nên cho cô ấy một công đạo. 

"Cuối tuần, đi cùng anh tới nhà chú, chú muốn gặp em." 

Cố Yên nghe thấy vậy, trong lòng mừng như điên, kích động ôm chặt Lệ Nghiêm. 

Lệ Nghiêm cứng ngắc trong phút chốc, sau đó mỉm cười, tuy trong lòng tắc nghẽn, nhưng lại có một tia vui mừng. 

Cảnh này, bị Bạch Thư Hân ở trên lầu thu hết vào mắt. 

Móng tay bấm sâu vào trong thịt, máu tươi chảy ra theo khe hở. 

Cô ấy đau đớn như ruột gan đứt từng khúc, nhưng lại không có chỗ để nói. 

Phần tình cảm này, chỉ có thể chôn sâu vào tim, mặc nó hư thối. 

Cô ấy nên chúc phúc, chỉ là... cô ấy không biết mình có làm được không, đổi với cô ấy mà nói thì điều này thật sự là quá tàn nhẫn. 

Đối với cô ấy, Lệ Nghiêm là ngọn gió vô tình. 

Nhưng lại... cô đơn dẫn dòng thác núi. 

Cố Yên về đến biệt thự, cô ấy nói tin này cho Cố Gia Huy biết, Cố Gia Huy cũng tạm yên tâm. 

"Anh phải nói cho Lệ Nghiêm biết để cậu ta đối xử tốt với em, nếu cậu ta dám bắt nạt em thì đừng trách anh không niệm tình bạn bè." 

Cố Gia Huy đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Lệ Nghiêm, nhưng lại bị Cố Yên ngăn lại. 

Cố Yên hơi đỏ mặt, bụm mặt nói: "Anh đừng dọa anh ấy chạy đi mất, khó khăn lắm em mới đợi được đến ngày này. Không được, em phải đi hỏi bố, xem xem cuối tuần em phải mang cái gì qua." 

"Cái này còn chưa quyết định đầu, chẳng qua là ăn một bữa cơm thôi mà em đã hưng phấn như vậy hả?" 

"Tất nhiên! Đợi sang nhà chú anh ấy, sau đó em dẫn Lệ Nghiêm về, cả nhà chúng ta ăn một bữa cơm." 

"Bố không thích Lệ Nghiêm, mấy năm nay em vì cậu ta mà bỏ ra nhiều như vậy, trong lòng bố đã có oán hận từ lâu đấy." 

"Thế thì sao? Người đàn ông này là người mà em tự chọn. Cho dù thiên hoàng lão tử có tới, em cũng phải gả!". 

Nhưng mà Cố Yên không ngờ, người tới không phải là thiên hoàng lão tử, mà là người mà anh ta thân nhất. 

Cố Yên đang định đi thì lại bị Cổ Gia Huy gọi lại. 

"Yên Yên, em cũng là con gái, em có thể phân tích giúp anh không?" Cố Gia Huy mặt cau mày có nói. 

"Về chị dâu tương lai à?" 

"Ừ." Cố Gia Huy yên lặng thở dài, cũng chỉ có cô nhóc này, mới có thể giày vò 

mình ra nông nỗi này: "Từ sau khi nhà họ Ngôn nhận cô ấy là con gái nuôi, nhân duyên của Minh Tâm trở nên tốt lắm, không ít nam sinh theo đuổi Minh Tâm. Trên bàn của cô ấy luôn có bữa sáng, thư tình, hoa hồng..." 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK