"Nhưng cấp ba có một năm, Lệ Nghiêm dẫn một bạn học nữ về nhà, Thư Hân mất khống chế, chạy ra ngoài trong đêm mưa. Lệ Nghiêm vì cứu con bé, đã bị xe tông. Thằng bé là một hạt giống tốt, lại... tùy ý bây giờ mới làm quân y, còn Thư Hân thì cũng sống cuộc sống mà mình muốn." "Thằng bé và Cố Yên, cặp đôi này cô rất hài lòng, Cố Yên bao dung thằng bé, có thể làm người phụ nữ phía sau thằng bé. Cũng có thể cùng tiến với thằng bé, làm người chiến hữu thân mật nhất. Nhưng những năm nay, Lệ Nghiêm đã quen với Thư Hân, cho nên trong lúc nhất thời thằng bé khó mà xử lý được tình cảm của hai người. Chúng tôi vốn định giấu cả đời, nhưng
mà mẹ ruột của Lệ Nghiêm bệnh nặng, lúc sắp chết liền muốn gặp con trai của mình." "Chúng tôi thật sự là khó mà từ chối, cuối cùng hai đứa đều biết, chúng tôi lo Thư Hân sẽ làm ầm ĩ, rồi lại dùng phương thức cực đoan để có được Lệ Nghiêm, cho nên chúng tôi vẫn đề phòng đến tận bây giờ. Nhưng không ngờ, vẫn xảy ra chuyện. Nhưng nhìn băng ghi hình ở sở cảnh sát, lần này không trách Thư Hân được, Thư Hân có ý thành toàn, nhưng lại
bất ngờ gặp tai họa, và đã ngăn trở hôn sự này."
Bà Bạch rủ rỉ nói, Hứa Minh Tâm nghe mà trợn mắt há hốc mồm.
Cô tưởng chỉ là anh em đơn thuần, không ngờ lại dính đến nhiều tình cảm rắc rối phức tạp như thế này.
Thư Hân thích Lệ Nghiêm, còn Lệ Nghiêm thì cũng không phân biệt được tình cảm dành cho Thư Hân là tình yêu nam nữ hay là tình anh em sao?
"Thế... rốt cuộc tình cảm của bác sĩ Lệ là..."
"Haiz, những người ngoài như chúng tôi sẽ không cứng rắn can thiệt nữa, để cho thằng bé tự lựa chọn đi. Tôi chỉ mong thằng bé có thể giải quyết ổn thỏa chuyện tình cảm, để cho bọn họ đều không phải chịu tổn thương nữa."
"Cô, cô cũng mệt rồi, cô đi nghỉ ngơi trước đi, cháu trông Thư Hân cho."
"Haiz..."
Bà Bạch thở dài, sau đó bà ấy ngồi lên ghế, im lặng lau nước mắt.
Lòng Hứa Minh Tâm hơi nhéo lại, Thư Hân và Cố Yên, người chịu tổn thương, cô không thể nhìn thấy được.
Thư Hân mất máu quá nhiều, không có vết thương nghiêm trọng, cũng coi như là hữu kinh vô hiểm.
Người gây ra tai nạn đã vào tù rồi, phỏng chừng muốn ra cũng khó đấy.
Hứa Minh Tâm chăm sóc hết lòng, cô đi đến căn tin bệnh viện mua cơm, cho bà Bạch lót dạ.
Mọi người bận rộn cho hôn lễ từ sáng sớm, rồi lại tới bệnh viện, chưa được nghỉ ngơi một khắc nào.
Hứa Minh Tâm nhìn Bạch Thư Hân mặt mũi tái nhợt nằm trên giường bệnh, cô nắm chặt tay cô ấy.
Thư Hân đã yêu bao nhiêu năm như vậy, trong lòng cũng rất khổ.
Chuyện tình cảm, cô không thể đoán định đúng sai.
Chỉ hy vọng giữa bọn họ có thể có một kết quả mỹ mãn.
Chỉ có điều...
Kết quả của việc hai chọn một, ai có thể tốt đây?
Một người là bạn thân của cô, tuy chỉ quen ở đại học, nhưng tình cảm rất sâu đậm.
Một người là cô em chồng tương lai của cô, thời gian quen còn ngắn hơn, nhưng tình cách của Cố Yên rất rõ ràng dứt khoát, làm cho người ta nhớ kỹ ngay.
Hai người đều ưu tú như vậy, một người là con nhà danh tướng, một người là thiên kim danh viện.
Nếu cô là Lệ Nghiêm, e là cô cũng khó mà chọn được.