Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Gia Huy xoay người, quay về đến cửa hàng áo cưới, Hứa Minh Tâm cũng đã thay quần áo xong. 

Cũng không biết nhân viên cửa hàng đã đi ra lúc nào, bọn họ đã đóng gói xong đồ cho cô rồi. 

Hộp đựng váy cưới rất tinh xảo. 

"Cố Gia Huy, anh vẫn chưa nói cho tôi biết đâu đấy nhá." Hứa Minh Tâm không tha, cô hỏi. 

Cố Gia Huy ho khan hai tiếng: "Cái này... sau này từ từ tôi sẽ nói cho em biết." 

"Anh vẫn xấu hổ à? Tôi rất thông cảm mà, anh có thể trao đổi với tôi" 

"Cái này... không thể trao đổi." 

Giờ phút này, Cố Gia Huy vẫn muốn lao ra đánh cho Cố Yên một trận nữa. 

Trao đổi ư? 

Trao đổi như thế nào? 

Chuyện riêng tự như vậy, có thể trao đổi được sao? 

Nếu anh mà kết hôn với Hứa Minh Tâm rồi, anh còn cần phải tự giải quyết sao? 

Nam im lặng nữ rơi lệ! 

"Giờ không còn sớm nữa, nên đi ăn cơm thôi." 

Cố Gia Huy bất đắc dĩ chuyển đề tài, anh còn muốn sống thêm hai năm nữa. 

Hứa Minh Tâm thấy anh không chịu nói, cô cũng mất hứng thú rồi. 

"Không nói thì thôi, keo kiệt, anh tưởng tôi thích lắm ý." 

Sau đó cô thở phì phì lên xe, Cố Yên nghiêng cái mông, đau đến nhe răng trợn mắt. 

"Cô sao vậy?" 

"Anh tôi anh ấy..." 

Cố Yên đang định lên án việc ác của Cố Gia Huy, không ngờ Cố Gia Huy lại giành trước một bước nói: "Vừa nãy em ấy không cẩn thận trượt chân ngã, ngã mông xuống." 

"Ừ, tôi ngã mông." 

Cố Yên đành phải bấm bụng chịu. 

Sau khi ăn cơm xong, Cố Gia Huy đưa Cố Yên về, sau đó hai người lại về nhà. 

Hứa Minh Tâm cẩn thận đặt hộp áo cưới vào sâu bên trong tủ quần áo. 

Bên trong đặt giày cao gót mà Cố Gia Huy tặng lần trước. 

Cô làm như dấu bảo bối vậy, cẩn thận từng tí một. 

"Em không định mặc cho tôi xem à?" 

"Không, tôi đã mặc một lần rồi, nếu mà mặc thêm lần nữa thì sẽ không có cảm giác mới mẻ và ấn tượng khắc sâu của lần đầu tiên nữa. Tôi vẫn muốn đợi tôi tốt nghiệp rồi mặc thêm một lần. Bây giờ tôi không thể để anh có cảm giác không mới mẻ không mong chờ!" 

Cô nói rất nghiêm túc, như thể có chuyện lạ vậy. 

Cố Gia Huy nghe vậy, trái tim anh khẽ run lên, anh tiến lên nhẹ nhàng ôm chặt lấy cô. "Không đâu, em ở chỗ tôi, mãi mãi sẽ không mất đi sự mới mẻ. Tôi mong chờ em mỗi ngày, tôi muốn mỗi sáng mở mắt ra là nhìn thấy em, tôi cũng hy vọng buổi tối trước khi nhắm mắt lại, cái mà tôi nhìn thấy vẫn là em. Em là Hứa Minh Tâm, Hứa Minh Tâm độc nhất vô nhị, là Hứa Minh Tâm của Cố Gia Huy tôi. Cho nên, em mãi mãi 

là khác biệt." 

"Anh lại nói linh tinh rồi." 

Hứa Minh Tâm bĩu môi. 

"Vậy được, mỗi ngày em đều giống nhau, được rồi chứ?" 

"Nói ra lời thật lòng rồi hả? Bây giờ anh đã không còn kiên nhẫn với tôi nữa, đúng không hả?" 

Hứa Minh Tâm nghĩ tới người phụ nữ vô lý khúc tam bộ. 

Một khóc hai nháo ba thắt cổ. 

Cô còn chưa đùa giỡn giận dỗi với Cố Gia Huy đầu, cũng không biết anh sẽ đối phó như thế nào. 

"Tôi không có, sao tôi lại mất kiên nhẫn với em cơ chứ?" 

Cố Gia Huy sốt ruột nói. 

"Anh hung dữ với tôi!" 

Hứa Minh Tâm tóp miệng, chỉ vào anh, tủi thân nói. 

"Tôi hung với em à?" 

Cố Gia Huy sửng sốt, anh hung với cô lúc nào? 

"Em nghe tôi giải thích!" 

"Tôi không nghe tôi không nghe." 

"Được thôi..." 

"Ngay cả giải thích anh cũng không chịu nói, có phải anh không yêu tôi nữa đúng không..." 

"Vậy được, mỗi ngày em đều giống nhau, được rồi chứ?" 

"Nói ra lời thật lòng rồi hả? Bây giờ anh đã không còn kiên nhẫn với tôi nữa, đúng không hả!" 

Hứa Minh Tâm nghĩ tới người phụ nữ vô lý khúc tam bộ. 

Một khóc hai nháo ba thắt cổ. 

Cô còn chưa đùa giỡn giận dỗi với Cố Gia Huy đâu, cũng không biết anh sẽ đối phó như thế nào. 

"Tôi không có, sao tôi lại mất kiên nhẫn với em cơ chứ?" 

Cố Gia Huy sốt ruột nói. 

"Anh hung dữ với tôi!" 

Hứa Minh Tâm tóp miệng, chỉ vào anh, tủi thân nói. 

"Tôi hung với em à?" 

Cố Gia Huy sửng sốt, anh hung với cô lúc nào? 

"Em nghe tôi giải thích!" 

"Tôi không nghe tôi không nghe." 

"Được thôi..." 

"Ngay cả giải thích anh cũng không chịu nói, có phải anh không yêu tôi nữa đúng không..." 

Hứa Minh Tâm còn chưa nói xong, không ngờ người đàn ông đã bá đạo tiến lên, đặt cô lên giường. 

Bàn tay to đặt ở sau gáy cô, còn sợ đột ngột hạ xuống sẽ làm cô chấn động não, dù sao thì trước đây cô đã từng bị chấn động não rồi. 

Hứa Minh Tâm cảm nhận được động tác cẩn thận của anh, trái tim cô ấm lên. 

Một nụ hôn nồng nhiệt rơi xuống, anh thở hổn hển, sau đó nói với giọng khàn khàn trầm thấp: "Giải thích này được chưa?" 

"Chưa được." "Vậy thì tiếp..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK