Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Giống như bông hoa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, so với những người dựa vào việc mặc thiếu vải để giành được ánh mắt của người khác, thì bà ấy đã hoàn toàn cao hơn vài cấp độ. 

Bà ấy xuất hiện, đại diện cho sự mỹ lệ ưu nhã của người phụ nữ phương Đông. 

Phóng viên giơ máy lên quay chụp, Thẩm Tuệ nở nụ cười, vẫy tay một cái, sau đó chậm rãi đi lên thảm đỏ. 

Tiêu điểm của tất cả mọi người. 

Trời... đây chính là cảm giác của siêu sao sao? Thật sự đãi ngộ quá tốt rồi. 

Hứa Minh Tâm cũng không kìm được mà tự hào, đây chính là mẹ nuôi của cô! 

Bọn họ không ngờ rằng, có người trà trộn vào trong đám phóng viên, đang âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Thẩm Tuệ, ánh mắt âm u lạnh lẽo như rắn độc, tập trung lên người Thẩm Tuệ. 

Đi một đoạn thảm đỏ bà ấy luôn cảm thấy cả người không thoải mái, có một loại ánh mắt như vong ở sau lưng, khiến bà ấy rất không được tự nhiên. 

Bà ấy nhìn một vòng, nhưng lại không nhìn thấy người khả nghi. 

Bà ấy vẫn treo nụ cười trên môi, giả bộ thong dong bình tĩnh, từ từ tiến vào sân. 

Người dẫn chương trình dẫn bà ấy tới vị trí ngồi, để bà ấy nghỉ ngơi. 

Mỗi một ngôi sao đều sẽ được phân một phòng trang điểm riêng, ở ngay đằng sau. 

Thẩm Tuệ đi vào trang điểm lại, trong tay Hứa Minh Tâm cũng xách theo túi lớn túi nhỏ, lát nữa Thẩm Tuệ còn phải thay quần áo. 

Lúc đang trang điểm, điện thoại reo lên, Thẩm Tuệ nhìn thấy số máy lạ kia, bà ấy hơi do dự. 

Cuối cùng, bà ấy vẫn không kìm được rồi nghe điện thoại. 

Nhưng mà... sau khi bắt máy, bên trong lại không có tiếng gì. 

Bà ấy hơi buồn bực, lẽ nào là trò đùa dai của ai đó sao? 

"Chị Tuệ, đã xong rồi đây." 

"Ừ, các cô ra ngoài trước đi, tôi diễn tập một chút đã." 

“Vâng, bọn em ở ngoài đợi chị." 

Sau khi những người khác rời đi, trong phòng chỉ còn lại một mình Thẩm Tuệ. 

Khi Thẩm Tuệ đang chuẩn bị lời thoại để nói trên sân khấu, điện thoại lại reo lên thêm một lần nữa. 

Tiếng chuông ngắn ngủi ngân nga trong căn phòng rộng lớn, nghe có vẻ quỷ dị. 

Bà ấy cũng khẩn trương và còn cực kỳ lo lắng nữa. 

Vẫn là số máy lạ vừa nãy. 

Bà ấy run run cầm điện thoại lên, vốn định cúp máy, nhưng ma xui quỷ khiến bà ấy lại ấn nghe rồi. 

Đối diện vẫn không có bất cứ lời đáp nào, nhưng lần này bà ấy đã bình tĩnh lại, quan sát cẩn thận, bà ấy phát hiện đối diện có người, bà ấy có thể nghe thấy tiếng thở của người đó. 

"Rốt cuộc anh là ai? Tôi biết anh đang nghe, ai phải anh tới làm trò đùa dai này với tôi? Anh có biết tôi là ai..." 

"Bà là Thẩm Tuệ, siêu sao quốc tế tiếng tăm lừng lẫy, bà còn là phu nhân chủ tịch tập đoàn Ngôn Thị, có mỹ danh là đệ nhất phu nhân. Thẩm Tuệ, những năm nay, bà thu được cả danh lẫn lợi, bà có từng nghĩ đến tôi không..." 

Đối diện truyền một giọng nói cổ quái, giống như tới từ địa ngục vậy. 

Thẩm Tuệ nghe thấy lời này, thân mình cứng ngắc, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi lạnh. 

Là ông ta... 

Sao có thể chẳng phải ông ta đã chết rồi sao? 

"A." 

Bà ấy thét chói tai, sau đó lập tức ném điện thoại đi. 

Điện thoại rơi xuống đất, vỡ tan tành. 

Người ở ngoài phòng nghe thấy tiếng động thì vội vàng chạy vào. 

"Thẩm Tuệ, không sao chứ?" Người đại diện nhìn bà ấy với vẻ mặt lo lắng. 

"Không... không sao, có thể là tôi căng thẳng quá, không cẩn thận làm rơi điện thoại, tự mình dọa mình rồi" 

Thẩm Tuệ cố gắng che dấu. 

Nhưng người đại diện biết bao nhiêu năm nay bà ấy đều bình tĩnh đi các hoạt động lớn nhỏ, đêm hội từ thiện này cũng không phải là mới đi lần đầu, sao lần này lại không bình thường như này. 

Bà ấy ấy cho mọi người lui ra, rồi nói: "Tuệ Tử, tôi đã đi theo cô hơn hai mươi năm rồi, tôi nhìn cô từng bước đi tới ngày hôm nay, chắc hẳn cô sẽ không giấu tôi đó chứ?" 

Bí mật, người đại diện Cung Lâm cũng là người gọi nhũ danh của bà ấy là Tuệ Tử. "Ông ta... ông ta trở về rồi." Thẩm Tuệ run run nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK