Cố Gia Huy đen mặt.
Anh nhiều tuổi thì sao nào, nhiều tuổi thì không được hôn vợ mình nữa à?
Cố Gia Huy không có dẫn Khương Tuấn đi cùng, anh cho Khương Tuấn phụ trách đưa đón mình lên đường.
Như thế, anh cũng có thể yên tâm một chút.
Sau khi Cố Gia Huy đi, không đến nửa tiếng đồng hồ, cô đã nhận được cuộc gọi của Hứa Văn Mạnh, ông ta bảo cô về nhà ăn cơm.
Cô hơi buồn bực, từ sau khi ầmĩ không vui ở trên đám cưới của Hứa An Kỳ, đến giờ ông ta cũng chưa có liên lạc.
Tết cũng không bảo mình về nhà, cô cũng không chủ động nhắc.
Sao hôm nay lại gọi cô về nhà ăn cơm vậy?
"Có chuyện gì không?" Cô buồn bực nói.
"Hôm nay tập đoàn nhà họ Hứa đưa ra thị trường, con cũng phải có mặt, không thể bị người ngoài nhìn ra sự bất hòa. Chúng ta cùng ăn một bữa cơm, diễn thôi, sau khi kết thúc con thích đi đâu thì đi, bố sẽ không quản con."
Hứa Minh Tâm nghe được lời này, cô nắm chặt điện thoại.
Vô sự không bước lên điện tam bảo, cũng chỉ có lúc diễn tiết mục gia đình hòa thuận, ông ta mới nghĩ đến mình.
Hứa Minh Tâm không thể không tham dự, cô cũng không muốn ầmĩ quá khó coi với nhà họ Hứa, rồi bị phóng viên đưa tin vô căn cứ, vậy thì sau này cũng ảnh hưởng không tốt đối với Cố Gia Huy.
Cô thay một bộ lễ phục, sau đó ngồi xe đi đến dưới lầu tập đoàn Hứa Thị.
Cô không quan tâm chuyện làm ăn trên thương trường, cô cũng không biết hôm nay nhà họ Hứa ra thị trường.
cửa tập đoàn trải thảm đỏ, xung quanh đầy phóng viên.
Hứa An Kỳ và Cố Tử Vị cũng đã đến sự kiện, cô trông thấy Hứa An Kỳ đi đôi giày cao gót cao như thế, cô cũng hơi lo lắng.
Không phải nói là phụ nữ có thai không được đi giày cao gót, có thể sẽ dẫn đến sinh non sao?
Cô ta cũng được bố trí giản lược bớt, tuy không phải là xí nghiệp mới, nhưng một khi tập đoàn đưa ra thị trường, liền tượng trưng cho một kiểu hồi sinh khác.
Hứa Minh Tâm cũng chỉ làm ra vẻ vậy thôi, cô thấy Hứa Văn Mạnh tổ chức lễ tuyên bố, dáng vẻ đường làm quan rộng mở đứng trên sân khấu của ông ta, cô thấy hơi xa lạ.
Có lúc cô còn nghi ngờ, người đàn ông trung niên này là bố của mình thật sao?
Tại sao cô cảm thấy ông ta hơi đáng sợ?
Phóng viên ở dưới sân khấu hỏi về hai cô con gái của ông ta, bây giờ đều đang rất nổi bật.
Một người gả vào nhà họ Cố, trở thành mợ chủ nhà giàu.
Một người được nhà họ Ngôn nhận làm con gái nuôi, bước lên hàng danh viện.
Con gái lớn đã lấy chồng, người muốn đều nghị cưới con gái thứ hai thì không ít.
Cô đứng sau sân khấu, mới biết thì ra mình được tranh giành như vậy.
Hứa Văn Mạnh nói đùa là người xin kết thống gia sắp đạp nát cửa của nhà họ Hứa ròi, tuy có hơi khoa trương, nhưng mà cô biết chắc chắn sẽ có người tới cửa xin kết thông gia.
Kết hôn với cô, cũng có nghĩa là bám vào quan hệ với nhà họ Cố và nhà họ Ngôn, buôn một lãi mười.
Hứa Minh Tâm có chút cảm khái, cô nhóc bình thường không có gì đặc sắc ngày xưa nay cũng trở thành một cái bánh thơm rồi.
Cuối cùng cô cảm thấy mình cũng không có tệ như vậy, cố gắng cố gắng, vẫn có thể xứng Với Cố Gia Huy.
Cô vừa nghĩ tới đây, liền không kìm được bật cười.
Hứa An Kỳ ở bên cạnh nhìn thấy, cô ta không nhịn được cười lạnh nói: "Chim sẻ bay lên đầu cành thật sự nghĩ rằng mình đã là phượng hoàng rồi hả? Bản chất của con người là không thay đổi được đâu, cô cũng chỉ là kẻ có tiếng mà không có miếng mà thôi."
"Cho dù có hư danh thì cũng là tốt mà, ở xã hội thượng lưu, người nào thật sự nhìn vào bên trong, chẳng phải vẫn nhìn mã ngoài gọn gàng xinh đẹp sao? Nếu cô không gả vào nhà họ Cổ, bây giờ nhà họ Hứa cũng sẽ không có thanh thế lớn, không phải sao?"
"Cho nên, nghiêm khắc mà nói, cô cũng không phải người sinh ra đã là phượng hoàng."
"Cô..."
Hứa An Kỳ bị đáp cho một câu cũng không nói nên lời, sắc mặt đỏ bừng.
Hứa Minh Tâm bĩu môi, nghĩ đến trong bụng cô ta còn có đứa bé, cô nhịn.
Bây giờ cô ta là phụ nữ có thai, không thể tích cực cãi nhau với cô ta.
Rất nhanh tuyên bố sẽ kết thúc, bọn họ cũng ngồi xe trở về, xuất hiện rời đi trước mặt phòng viên là một gia đình vui vẻ đầm ấm.
Thời gian ăn cơm buổi tối khá muộn, bên ngoài trời đã tối rồi.
Hứa Văn Mạnh ngồi ở ghế thủ tọa, Trần Hiểu Vân ngồi bên tay phải, vợ chồng Cố Tử Vị ngồi bên tay trái, còn cô thì ngồi ở đối diện.