Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừ, anh sẽ tận tâm chuẩn bị. Có phải anh thay đổi hết thì em không bài xích anh nữa, đúng không?" 

"Xem anh thể hiện đã." 

Lệ Nghiêm nghe thấy câu này, khóe miệng nhếch lên một vệt ý cười, cái này đại biểu là anh ta có cơ hội. 

"Ăn cơm thôi, đồ ăn sắp nguội rồi." 

"Em muốn uống rượu." 

"Hôm nay tâm trạng tốt, có thể uống một ít." 

Hai anh em, ngồi quanh bàn ăn. 

Trên bàn ăn, tất cả đều là món mà cô ấy thích ăn, cho dù nhiều năm ở bên ngoài, anh ta vẫn nhớ rõ rành rành. 

Thậm chí, mùi vị cũng là mùi vị quen thuộc năm xưa. 

Nếu như cô ấy có thể sống cả đời với Lệ Nghiệm thì tốt biết mấy, cho dù là sống dưới thân phận anh em, cô ấy cũng cam tâm tình nguyện. 

Bạch Thư Hân không uống nhiều, Lệ Nghiêm uống nhiều rồi, xem ra anh ta vui thật. 

"Thư Hân, cuối cùng em đã không còn ghét anh nữa..." 

Anh ta gục xuống bàn, nỉ non. 

Hốc mắt Bạch Thư Hân ươn ướt, hít hít cái mũi, nói: "Em yêu anh còn chẳng kịp, sao lại ghét anh chứ. Nhưng... em không như vậy, em sợ em càng lún càng sâu, không biết buông tay. Em thật sự không biết phải làm thế nào, anh có thể để em làm càn một lần cuối được không?" 

"Lệ Nghiêm... em thật sự rất thích rất thích anh." 

Cô ấy khẽ nhắm mắt, nước mắt nóng hổi rơi xuống, làm ướt áo quần. 

Ngọn đèn mờ tối, cô ấy hơi cúi người, cánh môi mềm nhẹ đặt lên môi anh ta. 

Chuyện hôn trộm cô đã làm nhiều lần, nhưng lần này lại tê tâm phế liệt. 

Trong lúc ngủ mơ, Lệ Nghiêm chỉ cảm thấy trên môi mỏng như có một chiếc lông vũ rơi xuống. 

Đêm dài, Hứa Minh Tâm mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ. 

Tối nay không có gọi video với Cố Gia Huy, anh có việc phải xử lý. 

Vào lúc hai giờ đêm, có người ấn chuông cửa, chú An đi ra mở cửa, nhìn thấy Cố Gia Huy phong trần mệt mỏi thì không nén nổi ngạc nhiên. 

"Ông chủ đã về, tôi đi thông báo cho cô Hứa." 

"Không cần, tôi về muộn quá rồi, đừng quấy rầy cô ấy nghỉ ngơi. Tôi tự lên, ông cũng đi nghỉ sớm đi." 

"Vâng, ông chủ." 

Trước tiên, Cố Gia Huy đi vào phòng dành cho khách tắm rửa một cái, sợ mình làm ồn quá đánh thức Hứa Minh Tâm. 

Sau đó anh đi vào phòng ngủ. 

Đầu giường để ngọn đèn nhỏ, chỉ cần anh không ở nhà, Hứa Minh Tâm phải bật đèn mới ngủ được. 

Ngọn đèn mờ tối, chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. 

Khuôn mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, hai má phúng phính như trẻ con. 

Cô quấn chăn chặt vào người, cả người cuộn thành một đoàn, giống như là con mèo vậy. 

Cái đầu để ở ngoài, cũng không biết cô mơ thấy đồ ăn ngon gì mà đang liếm cánh môi. 

Vào khoảnh khắc nhìn thấy cô, đi đường vất vả nháy mắt biến mất, tâm tình cũng trở nên tốt hơn nhiều. 

Anh bước lên trước, ngồi bên cạnh giường. 

Chỉ là khẽ ngồi xuống một chút, Hứa Minh Tâm đã ừm một tiếng rồi nhẹ nhàng mở mắt ra. 

Cô nhìn Cố Gia Huy, hai mắt vẫn chưa tỉnh táo, miệng vẫn còn thì thầm: "Sao tôi lại mơ thấy anh rồi? Thật đúng là không để tôi ngủ yên mà."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK