Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi lần nhìn thấy cảnh khi nam chính tấn công nữ chính, cô liền che mắt, tay thì mở ra khe hở, rất là dối trá. 

Hóa ra... cô thích kiểu này à! 

Giản đẩy xe qua, chặn trước mặt cô. 

Hứa Minh Tâm có hơi sửng sốt. 

"Sao vậy?" 

Không ngờ đột nhiên Giản đặt một tay bên cạnh người cô, sau đó nhìn mình với ánh mắt sáng quắc, vẻ mặt rất là nghiêm túc. 

Cô ấy lại gần bất ngờ, cô có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người cô ấy, giống như một loại hương hoa, rất thanh nhã. 

"Cô... cô làm gì vậy?" 

Cô nói chuyện cũng không lưu loát nữa rồi. 

[Chẳng phải cô thích như thế này sao?] 

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì cũng không biết là nên khóc hay nên cười nữa, vừa nãy đúng là cô có bị ghẹo, nhưng mà... cô là nữ mà! 

A. 

"Đợi cô trở thành con trai, rồi hẵng nói với tôi lời này! Nhóc con!" 

Giản nghe vậy, ánh mắt cô ấy hơi thâm thúy. 

Màu lên bên trong, có chút u buồn. 

Hứa Minh Tâm cảm nhận được ánh mắt của cô ấy đã ảm đạm đi, cô không biết mình đã nói sai cái gì. 

"Hay là cô không thích xem phim Hàn?" 

[Không có, thích, tiếp tục xem.] 

Cô ấy viết ngắn gọn, sau đó tiếp tục nghiêm túc xem. 

Bất tri bất giác, thời gian dần trôi, Giản cũng không biết là thời gian trôi qua nhanh như vậy, 

chỉ xem có ít phim truyền hình như vậy, đã hết rồi. 

Hứa Minh Tâm cũng phải ra về rồi. 

Có lẽ là nhận ra Giản không nỡ, Dracula tiến lên nói: "Tôi vừa biết được tin là, cô Thẩm Tuệ phải diễn tập suốt đêm, đoán chừng là không về được. Cô Hứa đi về thì cũng chỉ là có một mình, chi bằng cô ở lại chơi thêm với cô chủ đi." 

Ông ấy vừa dứt lời, Hứa Minh Tâm đã nhận được tin nhắn, là Thẩm Tuệ gửi tới, nói là tối nay mình có việc, không về được, dặn cô chăm sóc tốt cho bản thân. 

Xem ra đúng là bà ấy rất bận, nếu không bà ấy đã gọi điện thông báo rồi. 

Cô cũng vui vẻ ở lại thêm một đêm, thật sự là Giản quá xinh. 

Đồ xinh đẹp luôn làm cho người ta nhìn không chớp mắt, yêu thích không buông tay. 

Giản đưa mắt nhìn Dracula với ánh mắt vô cùng cảm kích, sau đó cô ấy dùng ngôn ngữ tay trao đổi. 

[Cảm ơn chú Dracula.] 

[Cô chủ, mười giờ sáng mai bà chủ về.] 

[Tôi biết rồi, tôi sẽ tiễn cô ấy về trước mười giờ] 

Buổi tối, sau khi ăn cơm tối xong, Dracula đi bố trí phòng khách. 

Nhưng không ngờ, nửa đêm trời lại đổ mưa và tuyết rơi. 

Cơn mưa mùa đông rét lạnh âm trầm. 

Đây là lần đầu tiên Hứa Minh Tâm ngủ ở nhiều phòng như này, nằm trên chiếc giường to như này, cô lăn ba vòng cũng chưa rơi xuống đất. 

Nhưng mà... cô lại cảm thấy rất sợ! 

Căn phòng rộng như này, ngủ một mình cảm giác rất quỷ dị. 

Hứa Minh Tâm ảo não đi tới phòng của Giản, cố gõ cửa rồi đi vào trong. 

Giản đã thay chiếc váy ngủ màu trắng, chiếc váy không có rườm rà, nó hơi rộng. 

Thấy cô ấy gầy gầy nho nhỏ, nhưng quần áo mà cô ấy cởi xuống rất nặng, kỳ thực khung xương cũng không phải là rất nhỏ. 

Cô chú ý đến một điểm, Giản cũng không ngực! 

Hứa Minh Tâm không khống chế được móng vuốt sói, cô không nhịn được sờ vào ngực cô ấy. 

Giống cô, cô thoải mái rồi! 

Giản bị bất ngờ không kịp phòng bị, hai gò má đỏ bừng. 

Cô ấy vội vàng đẩy xe lăn, lùi về sau mấy mét. 

"Xấu hổ à? Không sao, chúng ta đều là con gái mà! Tối nay tôi có thể ngủ cùng cô không? Phòng nhà cô to quá, tôi ngủ một mình cảm giác sợ lắm... con người tôi, khá sợ... sợ mấy cái kỳ dị, cho nên tôi không dám ngủ..." 

Hứa Minh Tâm nói với vẻ đáng thương. 

Giản hơi do dự, ánh mắt nhoáng cái trở nên phức tạp, cứ như thể cô ấy đã lâm vào cuộc chiến thiên nhân vậy. Cuối cùng là cho hay không cho, ngủ cùng nhau, cô... liệu cô có phát hiện ra bí mật của mình không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK