Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đừng chờ đến lúc đó, người ta chế cậu lớn tuổi, một cước đá cậu đi, rồi tìm tên nhóc trẻ tài giỏi, tới lúc đó thì cậu không có chỗ mà khóc đâu! Chẳng phải nói con gái bây giờ toàn thích tiểu thịt tươi tiểu nãi cẩu* (chỉ những thanh niên trẻ, dễ thương) sao? Nếu tôi nhớ không nhầm thì thằng bé nhà Ngôn Dương có quan hệ khá được với Minh Tâm 

nhỉ? Thậm chí còn đến nhà người ta ngủ lại một đêm rồi. Không thể không nói, cậu ba, cậu cũng rộng lượng thật đấy!" 

Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, sắc mặt có hơi khó coi. 

La Xuân Hương đúng là miệng chó không khạc ra được ngà voi, chuyện này đã qua lâu lắm rồi, bà ta còn cố tình nhắc lại chuyện cũ, hơn nữa cũng không xem trường hợp. 

Bầu không khí trên bàn cơm vốn dĩ rất hòa hợp, nhưng cô ta vừa nói ra những lời này, bầu không khí lập tức trở nên ngưng trọng, sắc mặt của Cố Gia Huy cũng trở nên khó coi. 

Cô ở gần, có thể cảm nhận được khí tức ngưng trọng đáng sợ trên người anh. 

Cô không kìm được nắm lấy tay anh. 

Cố Gia Huy ngoái đầu nhìn cô một cái. 

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, để anh đừng xúc động. 

Dù sao thì hôm nay cũng là mùng một tết, cả nhà ăn bữa cơm, đừng làm cho bầu không khí gượng gạo như vậy. 

Bớt nói đi một câu sẽ không mất miếng thịt nào, nhịn được thì nhịn, dù sao thì ngày hôm nay cũng không thích hợp. 

Cố Gia Huy biết cô lấy đại cục làm trọng, tình nguyện để mình chịu ấm ức. 

Lòng anh mềm nhũn, anh trở tay nắm lấy bàn tay cô, nắm thật chặt: "Ăn cơm, món này em thích ăn, em ăn nhiều vào." 

La Xuân Hương đã nói một tràng, không ngờ hai người đối diện không thèm để ý đến mình, cô ta không khỏi tức giận, khi cô ta đang định nói gì đó, ông cụ không chịu được nữa mà lên tiếng. 

"Lão đại, con có quản được Vợ con không vậy? Cả nhà đang ăn cơm, không nói ít lại được à?" 

"Vâng, bố" 

"Bố, con cũng là vì tốt cho cậu ba, để tránh cho tới lúc đó làm lốp dự phòng cho người ta, thì người chịu thiệt là cậu ba..." 

La Xuân Hương còn chưa nói xong đã bị Cổ Trác Đông cắt ngang: "Cậu ba tự có chủ trương, em không cần nhiều chuyện. Ăn nhiều cơm vào, nói ít đi." 

La Xuân Hương thấy Cổ Trác Đông đã lên tiếng rồi, cô ta đành ngậm miệng, cô ta tức giận trừng mắt nhìn hai người đối diện, rồi bắt đầu ăn cơm. 

Còn Cổ Tử Vị và Hứa An Kỳ ngồi ở ghế nghiêng đối diện với Hứa Minh Tâm. 

Cố Tử Vị háo sắc, từ lần đầu tiên gặp Hứa Minh Tâm thì liền nhớ mãi không quên. 

Anh ta hối hận vô cùng, anh ta ở bên Hứa An Kỳ nhiều năm như vậy, mà không biết nhà họ Hứa còn có một báu vật. 

Có trách thì chỉ trách cái lão già Hứa Văn Mạnh kia, lần nào cũng không cho Hứa Minh Tâm đến sảnh chính, sợ cô làm ảnh hưởng gia phong. 

Hại anh ta bỏ lỡ mất báu vật này. 

Hứa Minh Tâm xinh hơn Hứa An Kỳ nhiều, có cười lên hai mắt liền như trăng lưỡi liềm, sáng long lanh. 

Nhìn cô cười, lòng của Cố Tử Vị cũng ngứa ngáy. 

Anh ta cũng không để ý đến hôn nhân của mình, mà là kiêng dè Cố Gia Huy. 

Nếu không phải vì Cố Gia Huy, anh đã ra tay cướp Hứa Minh Tâm về từ lâu rồi. 

Anh ta đã ăn mấy lần khổ, chẳng hiểu sao bị người ta đánh, chắc chắn là Cố Gia Huy làm. 

Nhưng dù vậy, ngọn lửa trong lòng anh ta vẫn chưa hề tắt. 

Buổi tối anh ta trằn trọc trăn trở, là anh ta đang nghĩ xem làm thế nào mới có được Hứa Minh Tâm! 

Bây giờ, người đang ngồi chếch đổi diện mình, nhìn thấy nhưng không động vào được, trong lòng như có vuốt mèo đang gãi vậy. 

Anh ta đã cố ý che dấu ánh mắt, nhưng mà người ngoài không chú ý đến, Hứa An Kỳ ở bên cạnh anh ta có thể không chú ý đến được sao? 

Cô ta biết Cố Tử Vi nhớ thương Hứa Minh Tâm từ lâu rồi, cô ta không nhịn được tức đến nghiến răng nghiến lợi. 

Ba tháng đầu cô ta không được sinh hoạt vợ chồng, sau này bụng to lên rồi, thì càng khó thỏa mãn Cổ Tử Vị, chắc chắn Cố Tử Vị sẽ cứ nhớ thương đến Hứa Minh Tâm. 

Chết tiệt! 

Tiện nhân này, từ khi cô về nhà họ Hứa, đã làm cho mẹ cô ta chịu ấm ức. 

Bây giờ bay lên cành cao rồi, còn ngự trị trên đầu cô ta! 

Con hồ ly tinh này vẫn không biết đủ, thế mà còn câu dẫn cả chồng của mình. 

Cục tức này, sao mà nuốt trôi được, cô ta nhất định phải nghĩ cách kéo Hứa Minh Tâm xuống, rồi hung hăng giẫm xuống đất. Hứa An Kỳ ôm hận trong lòng, xiết chặt nắm tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK