Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đội quan hệ xã hội của nhà họ Ngôn đâu? Bảo vệ thanh danh của Minh Tâm, con bé là con gái của chúng ta, bọn họ là cái thá gì? Anh hùng bàn phím chỉ biết gõ cạch cạch cạch trước màn hình, em coi thường nhất là người như thế đấy. Phim mới của em sắp tuyên truyền rồi, giúp Minh Tâm mở độ hot, em không tin em còn không dẫn dắt được 

một người mới sao?" 

"Đúng đúng đúng, bà xã đại nhân nói đúng, anh lập tức đi bố trí, kiện cho những kẻ não tàn đó kêu cha gọi mẹ luôn!" 

Ngôn Dương vội vàng đi làm việc. 

Hứa Minh Tâm yếu ớt bê hai đĩa bánh kem lên bàn, cô nói: "Mẹ nuôi... con không phải là người mới..." 

"Đạo lý như nhau, con cũng đừng để ý những bình luận đó, có nhà họ Ngôn dẹo yên cho con, con chỉ cần yên tâm đi học, phải ăn đều phải uống đều, biết chưa?" 

"Cảm ơn mẹ nuôi." 

Hứa Minh Tâm cảm động nói, Hứa Văn Mạnh là bố ruột của mình, nhưng toàn lợi dụng mình, chưa bao giờ đối xử tử tế với cô. 

Nhưng vợ chồng nhà họ Ngôn, lại luôn đối xử tốt với mình, mặc dù có yếu tố là Cố Gia Huy nhờ vả ở bên trong, nhưng mà cô có thể cảm nhận được. 

Bọn họ thật sự thích mình, cho nên mới lo lắng tốn sức vì cô như thế. 

Cô vừa nghĩ đến sự đối xử khác biệt của hai người, nước mắt không kìm được rơi xuống. 

Thẩm Tuệ thấy thế, bà ấy đau lòng nói: "Sao con lại khóc, có phải những người đó làm con tức không hả? Con đừng quan tâm, toàn một đám anh hùng bàn phím, luật sư gửi thư qua, là không dám lỗ mãng..." 

Thẩm Tuệ còn chưa nói xong, Hứa Minh Tâm đã ôm bà ấy thật chặt. 

"Cảm ơn bố nuôi mẹ nuôi đã đối xử tốt với con như vậy, cho con cảm nhận được rằng con vẫn có trưởng bối yêu thương, không phải là đứa trẻ không nhà không nơi để về... Mọi người tốt với con, Minh Tâm cảm nhận được hết, cảm ơn mọi người." 

Thẩm Tuệ nghe được tiếng nói chân thành của đứa trẻ này, bà ấy không khỏi mềm lòng. "Haiz, mẹ luôn muốn có một đứa con gái, nhưng Ngôn Dương thương mẹ lúc sinh Ngôn Hải đã đau đến chết đi sống lại. Cho nên ông ấy không cho mẹ sinh nữa. Lúc đầu cũng mẹ không thích con, cũng là vì hợp tác với Cổ Gia Huy. Nhưng quen con một thời gian dài, mẹ cũng rất thích bản tính của con. Nếu mà có con làm con gái nuôi của chúng ta, chúng ta cũng rất vui" 

"Được rồi, không khóc nữa, chúng ta ăn gì đó đi, đừng chờ Ngôn Dương nữa." 

"Mẹ nuôi, mẹ ăn trước đi, trong phòng bếp vẫn còn đang nướng bánh quy, con đi lấy." 

Hứa Minh Tâm nhanh chóng lau nước mắt, phấn chấn lên. 

Cô vẫn có nhà, chỗ Cố Gia Huy là nhà của cô, nơi này cũng là nhà của cô. 

Hứa Minh Tâm vẫn ở nhà họ Hứa tạm tránh sóng gió, cũng là để cho truyền thông xem. 

Sau cùng Thẩm Tuệ để cô trong nhà một đêm, liền gọi điện gọi Cố Gia Huy. 

Tất nhiên là Cố Gia Huy gật đầu đồng ý. 

Tổi đến Thẩm Tuệ chuẩn bị đi ngủ cùng Hứa Minh Tâm, nhưng lại bị Ngôn Dương chặn ở cửa. 

"Vợ, em muốn làm gì đó?" 

"Em ngủ cùng Minh Tâm, trên người Minh Tâm vẫn còn vết thương, buổi tối em còn có thể chăm sóc con bé."

"Vợ, em thôi đi, hàng đêm toàn là anh chăm sóc cho em, đắp chăn bưng trà rót nước cho em, em đâu có biết chăm sóc người khác! Hơn nữa anh xa em, anh không ngủ được, suốt đêm mất ngủ, ngày mai còn làm việc thế nào được? Minh Tâm, con tự ngủ một mình được, đúng không? Không cần mẹ nuôi ngủ cùng đúng không?" 

Ngôn Dương chặn cửa, quay đầu nhìn về phía Hứa Minh Tâm. 

Cô không nhịn được bật cười, cô thật sự rất hy vọng, khi mình đến tuổi trung niên, cũng có thể ân ái với Cố Gia Huy như vậy. 

Nhìn vẻ mặt đáng thương của Ngôn Dương, sao cô nỡ chia rẽ cơ chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK