Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lẽ nào cô có cách à?" 

"Tất nhiên rồi, tôi là ai chứ, tôi là Cố Yên vạn năng! Chỗ tôi có mấy bộ sách dạy, về nhà chúng ta nghiên cứu nhé. Nhưng... cái này cô không được để cho anh trai tôi biết, anh ấy sẽ đánh chết tôi mất." 

"Sách dạy à? Cái trò này còn có sách dạy á? Thật là lợi hại! Về nhà xem nhé!" 

"Việc một câu nói thôi! Cùng chung chí hướng nhỉ!" Cố Yên mỉm cười. 

Hứa Minh Tâm nhìn nụ cười của cô ấy, có bình chọn không, tại sao cô có cảm giác nụ cười này... có kiểu hèn hèn nói không nên lời nhỉ? 

Bọn họ đang xem linh tinh ở trong cửa hàng, không ngờ lại nghe thấy giọng nói quen thuộc ở lối vào. 

Hóa ra là La Xuân Hương và Hứa An Kỳ, bọn họ đang xem quần áo sơ sinh ở cửa, đoán chừng là đang chuẩn bị cho Hứa An Kỳ. 

Hai người đang nói chuyện, bọn họ đang nói chuyện hôn lễ ngày hôm qua. 

"Con bảo có buồn cười không, trước mặt bao nhiêu tân khách như thế, chú rể bỏ chạy mất! Cố Yên này cũng thật là, không giữ được đàn ông thì cũng thôi đi, lại còn bị người ta bỏ mặt ngay trước công chúng, bản thân mình mất mặt thì cũng thôi đi, bây giờ thể diện của nhà họ Cố chúng ta cũng bị mất sạch rồi!" 

"Mẹ, mẹ đừng giận, ai rơi vào chuyện như vậy cũng sẽ không dễ chịu. Chỉ là... cô ấy như thế, sau này còn gả ra ngoài thế nào được?" "Gả đi mới có quỷ! Trước kia vì theo đuổi đàn ông, đã lén thay đổi chuyên ngành, cũng không xin phép người nhà học bác sĩ, đã đi bộ đội ở biên giới với Lệ Nghiêm rồi. Người dân ở cả cái Kinh Đô đều biết cô ta dính đàn ông, dính thành công rồi thì cũng thôi đi, lại còn cứ như con thiêu thân vậy! Cái tính nết đó của cô ta, 

xấu đến đáng sợ, ai dám muốn cô ta?" 

"Mấy hôm nay bố sầu lắm, tóc cũng bạc thêm rồi, ông cụ cũng thật đáng thương, nhận nuôi đứa con gái mất mặt như vậy, làm cho người ta chế nhạo! Bây giờ mẹ cũng không dám chơi mạt chược với những phu nhân đó nữa, bọn họ vừa gặp mẹ đã hỏi về chuyện của Cố Yên, mẹ đau hết cả đầu." "Mẹ, mẹ cũng đừng lo chuyện này nữa, dù sao cũng là chuyện tình cảm của bản thân cô ấy." "Haiz, mẹ lại muốn giới thiệu nó cho con trai của bạn học cũ của 

mẹ, vừa khéo bố chồng con và ông ta có làm ăn qua lại với nhau. Mặc dù thằng bé đó không đẹp trai, nhưng đối nhân xử thế cũng được. Cũng mệt cho cậu ta mắt mù lại đi nhìn trúng Yên Yên, muốn cưới 

cô ấy, cũng không so đo hiềm khích lúc trước. Nếu Yên Yên mà lấy, thì vụ làm ăn này của bố chồng con sẽ làm ngon rồi. Cũng không biết con bé đó có chịu hay không nữa, mẹ cũng chẳng muốn tìm cô ta..." 

Cố Yên nghe bọn họ tôi một câu có một câu, cô ấy nổi trận lôi đình. 

Người ngoài nói thì cũng thôi đi, chị dâu của cô ấy cũng nói này nói nọ theo, thật đúng là không coi cô ấy làm người một nhà mà! 

Cô ấy đảo mắt, trong lòng có mưu kế. 

Cô ấy muốn đi ra, Hứa Minh Tâm kéo cô ấy lại. 

"Cô đi làm cái gì?" 

"Lát nữa cô sẽ biết thôi." 

Cố Yên mỉm cười, nói với vẻ thần bí. 

"Chị dâu, cháu dâu, trùng hợp quá! Ở chỗ này mà cũng gặp hai người!" 

La Xuân Hương nhìn thấy hai người họ, cô ta dừng lại chủ đề vừa nữa, cô ta nói: "Sao hai người lại ở đây?" 

"Đi xem linh tinh thôi, cũng định mua ít đồ cho cháu dâu. Vừa nãy tôi nghe nói chị dâu muốn giới thiệu đối tượng cho tôi, thật sao?" 

"Em đã nghe thấy rồi hả?" 

"Chỉ nghe thấy một câu đấy thôi, có thật không? Tôi vừa mới chịu cú sốc tình cảm, trong lòng rất khổ sở, vừa khéo tôi đang cần đàn ông an ủi, chi bằng chị giới thiệu cho tôi đi." 

"Nhưng... đối phương không đẹp trai, chị sợ em không thích." "Đẹp trai có tác dụng không? Người đẹp trai đã vứt bỏ tôi rồi mà, không phải sao? Tôi cũng nghĩ kỹ rồi, đàn ông đẹp trai là vô dụng, quan trọng là đối xử tốt với tôi, là được. Bây giờ danh tiếng của tôi ở Kinh Đô đã xấu rồi, có thể tìm được một bến đỗ tiếp theo... khụ khụ, có thể tìm được một người không chê tôi, đã là tốt lắm rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK