Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Gia Huy sợ đoạn trí nhớ này khiến cô khó mà quên được, vậy mà lựa chọn thôi miên.

 

Đúng là ký ức này đáng sợ, nhưng cũng không thể dễ dàng lau đi như thế.

 

Đạo lý ngã một lần, khôn hơn một chút, anh không hiểu sao?

 

Chẳng nhẽ ở bên anh, mọi đau khổ buồn bã thì đều phải lau đi, chỉ để lại những hồi ức vui vẻ thôi sao?

 

Cái cô muốn không chỉ là sống những ngày tươi đẹp với anh, cô cũng muốn cùng chung hoạn nạn nữa có được không hả.

 

Hứa Minh Tâm vừa nghĩ tới đây, cô càng giận.

 

Cô đang đi, thì bất ngờ nghe thấy đằng sau truyền tới tiếng bước chân, vừa quay đầu lại nhìn thì liền trông thấy Cố Gia Huy đã đuổi tới.

 

Cô sợ đến nỗi vội vàng bỏ chạy.

 

"Hứa Minh Tâm, nếu em còn chạy thêm một bước, tôi sẽ đánh gãy chân em."

 

Hứa Minh Tâm nghe vậy, trái tim hung hăng run lên, cô sợ đến nỗi cả người run lên.

 

Lời này, rất có lực sát thương.

 

Hứa Minh Tâm xoay người lại nhìn anh với ánh mắt phẫn nộ: "Chú là gì của tôi? Tại sao tôi phải nghe lời chú, chú bảo tôi đứng im thì đứng im. Có bản lĩnh thì chú cứ đánh gãy chân tôi, sau đó xóa đi trí nhớ của tôi đi, dù sao thì chú bản lĩnh, chú giỏi mà!"

 

Cô thở phì phì nói.

 

Đánh gãy chân thì cứ đánh gãy chân, đánh chết cô luôn đi!

 

Cô quay người bước đi, nhưng hai chân cô ngắn, sao mà nhanh bằng Cố Gia Huy được.

 

Cố Gia Huy tiến lên, ôm cô vào lòng, hai tay giam cầm trên người cô, giống như gông cùm vậy.

 

Hứa Minh Tâm không ngừng giãy dụa, nhưng giãy dụa không có kết quả.

 

"Chú buông tôi ra!"

 

Cô giận rồi, giọng nói gay gắt.

 

"Không buông, vừa nãy chẳng phải em hỏi tôi là gì của em sao? Tôi là người đàn ông của em, em nghe thấy chưa?"

 

Anh vừa dứt lời, anh chỉnh người cô lại, sau đó bá đạo cường thế hôn xuống.

 

"Hít..."

 

Hứa Minh Tâm cảm nhận được đau đớn, cô hít vào một hơi.

 

Cố Gia Huy cũng phát giác ra không đúng.

 

Đầu lưỡi của cô...

 

"Có chuyện gì vậy?"

 

Anh nắm lấy miệng cô, không cho cô khép lại, liền nhìn thấy đầu lưỡi ở bên trong bị rách một miếng rất to.

 

Chẳng lẽ...

 

Anh lập tức hiểu ra.

 

Hứa Minh Tâm quay mặt đi, tránh thoát bàn tay to của anh, cô nói: "Không liên quan đến anh."

 

"Cái này là như thế nào? Nói cho tôi biết!"

 

Mặc dù trong lòng đã đoán được, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng Hứa Minh Tâm nói cho mình biết.

 

"Không liên quan đến anh..."

 

"Không liên quan đến tôi, vậy liên quan đến ai? Ông đây là người đàn ông của em!" "Anh là người đàn ông của tôi ư? Thế anh đã làm gì với tôi? Gặp phải chuyện không vui, liền dễ dàng xóa đi ký ức của tôi sao? Anh có từng hỏi qua ý kiến của tôi chưa? Cái gì anh cũng không nói cho tôi biết, anh tự tiện làm chủ. Chúng ta đã đính hôn, hiện giờ chúng ta là vị hôn thê, vị hôn phu, nhưng tôi vẫn là tôi, là một

 

cái thể đơn độc, có suy nghĩ và năng lực của mình. Tại sao anh phải làm cho thay tôi, anh có quyền gì!"

 

Hứa Minh Tâm vừa nghĩ đến những nỗi ấm ức mà cô phải chịu trước đó, hốc mắt đỏ bừng.

 

Cô vẫn khổ sở chống đỡ, chờ anh về.

 

Anh tới muộn cũng không sao, chí ít thì cô vẫn còn sống, còn sống là đủ rồi.

 

Đúng là đoạn ký ức này rất đau khổ, nhưng cô không muốn quên.

 

Ác mộng rồi sẽ qua đi, cô không sợ một tí nào.

 

Tại sao anh muốn tự tiện làm chủ, làm cho cô quên mất?

 

Cố Gia Huy nghe thấy vậy, trái tim hung hăng run lên, anh kéo cô vào trong lòng.

 

"Xin lỗi, là tôi suy nghĩ chưa chu toàn. Tôi biết Cố Tử Vị... cậu ta đã cưỡng bức em, tôi sợ em..."

 

"Anh sợ tôi cái gì?"

 

"Tôi sợ em sẽ sợ hãi, sẽ không chịu đựng được."

 

"Nếu không phải như thế, thì sao tôi biết tôi thích anh thích đến mức độ này, tôi thà chết... cũng không muốn người khác chạm vào tôi! Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục tất nhiên là tốt, nhưng có những chuyện, không nhân nhượng được..."

 

"Vậy tôi thà rằng em nhân nhượng vì lợi ích toàn cục."

 

Cánh môi anh hôn lên cánh môi cô, không có xâm nhập, chỉ là chặn miệng cô.

 

Trái tim cô hung hăng run lên, hô hấp cũng đổ.

 

Cái gì gọi là... thà rằng cô nhân nhượng vì lợi ích toàn cục chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK