Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Taobao: một trang thương mại điện tử ở trung quốc.)
Sau khi say rượu, Bạch Thư Hân đã rút đi dã tính ngày thường, trái lại trở nên ngây thơ, cũng không có quấy nhiễu như lần trước, cô ấy cực kỳ nhu thuận, giống như chú mèo hoang nhỏ đã bị cắt móng.
Cô ấy nhìn mình với đôi mắt mơ màng, đôi mắt hơi phiếm hồng, ngập nước.
Hàng như như cánh bướm, khẽ rung, chớp chớp.
Cô ấy nhìn thấy làn da nhẵn mịn trắng nõn kia của Ôn Thành, thì không khỏi cảm thán: "Da anh đẹp thật đấy, có thể nói cho tôi biết, anh dùng đồ dưỡng da gì không!"
Cô ấy vươn tay ra, bàn tay nhỏ róng rực sờ lên má lành lạnh của anh ta, có một loại thoải mái nói không nên lời.
Cô ấy như bắt được một món đồ chơi mới, yêu thích không nỡ rời tay, sờ sờ, nắn nắn, đầu ngón tay còn trêu ghẹo ấn lên cánh môi anh ta.
Cánh môi đàn hồi rất tốt, giống như hoa quả vậy.


Đầu ngón tay cô ấy thơm thơm, chui vào hơi thở.
Anh ta có tửu lượng tốt như vậy, giờ phút này lại bắt đầu có chút men say rồi.
Anh ta nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bên cạnh, thế mà cô ấy chủ động tiến đến.
Mục đích của Bạch Thư Hân rất đơn thuần, chính là muốn nếm thử xem thạch hoa quả này mùi vị gì, ăn có ngon không mà thôi.
Cô ấy hoàn toàn không ý thức được trước mặt là một người sống.
Cô ấy càng lại gần, cơ thể Ôn Thành càng cứng ngắc.
Anh ta cảm giác lưng mình cũng hơi toát mồ hôi rồi, thế mà cơ thể lại nóng lên, khiến cho anh ta muốn cởi cúc áo sơ mi.
Mắt thất cánh môi phấn nộn của Bạch Thư Hân sắp lại gần, ma xui quỷ khiến, anh ta lại đẩy ra.
Bạch Thư Hân bị anh ta đẩy xuống sô pha, ngã sõng soài.
Đau đớn làm cho cô ấy thoáng tỉnh táo lại.


Cô ấy mơ màng nhìn xung quanh, rồi ngẩn người nhìn Ôn Thành.
"Tôi.... tôi sao vậy? Sao tôi lại ở trên đất, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"
Cô ấy đưa ra ba câu hỏi.
Ôn Thành nói: "Cô.... cô uống say, nói linh tinh thôi, cô đi nghỉ sớm đi nhé."
Anh ta đứng lên khỏi sô pha, chân tay luống cuống.
"Vậy... vậy sao?"
Cô ấy lảo đảo đứng lên khỏi mặt đất, nhưng chưa đứng vững, trực tiếp cắm đầu về phía trước.
Ôn Thành phản ứng theo bản năng, vững vàng đỡ được cô ấy trong lòng.
"Cảm ơn tiểu khả ái..."
Bạch Thư Hân vô tâm vô phế mỉm cười.
Ôn Thành nghe thấy lời này, thì có hơi không vui rồi.


Ôn Thành phản ứng theo bản năng, vững vàng đỡ được cô ấy trong lòng.
"Cảm ơn tiểu khả ái..."
Bạch Thư Hân vô tâm vô phế mỉm cười.
Ôn Thành nghe thấy lời này, thì có hơi không vui rồi.
"Tôi là đàn ông, đừng dùng từ ngữ nữ tính như vậy miêu tả tôi."
"Ay ya, anh đừng nghiêm túc thế, tôi chỉ thuận miệng nói ra thôi, anh đừng giận, ngoan..."
Cô ấy xoa tóc Ôn Thành.
Anh ta nhíu chặt chân mày, có ai nói với cô là, đầu của đàn ông cũng không được tùy tiện xoa chưa?
Đàn ông xoa đầu phụ nữ, đó là cưng chiều.
Nhưng phụ nữ xoa đầu đàn ông, đó là đang xoa đầu a miêu a cẩu hả?
Trong mắt cô ấy, mình quân tử và không hề có tính nguy hiểm đến vậy sao?


Rốt cuộc là cô ấy tin tưởng nhân phẩm của mình, hay là cô ấy luôn coi anh ta là chị em vậy?
Anh ta là một người đàn ông đấy có được không hả!
Ôn Thành có chút tức giận, anh ta trực tiếp quay người đè cô ấy lên sô pha.
Anh ta dựa vào rất gần, không đeo kính, ngoại trừ có cảm giác nhã nhặn kia ra, thế mà trở nên sắc bén.
Người đàn ông này.... cũng có lúc nguy hiểm như này.
Trong lúc nhất thời, cô ấy không nhịn được nhìn ngây ngốc.
"Bạch Thư Hân, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi là đàn ông. Cô đừng dùng ánh mắt nhìn bạn thân nhìn tôi, điều này khiến tôi rất không thoải mái."
"Anh... anh bực mình rồi hả?"
"Sẽ có trừng phạt nhỏ đấy."
"Ví... ví dụ..."
Ôn Thành áp sát lại, muốn hôn lên môi cô ấy, nhưng... cuối cùng vẫn không có dũng khí, không dám xâm phạm, cuối cùng nụ hôn này khẽ đặt lên trán cô ấy.


Ôn Thành áp sát lại, muốn hôn lên môi cô ấy, nhưng... cuối cùng vẫn không có dũng khí, không dám xâm phạm, cuối cùng nụ hôn này khẽ đặt lên trán cô ấy.
Gi ống như là chuồn chuồn nước, cô ấy chỉ cảm thấy cánh môi anh ta mát mát, rất thoải mái.
"Anh chỉ biết cái này?"
Bạch Thư Hân không nhịn được cười.
"Nếu không.... nếu không thì sao?"
Hình tượng nghiêm túc mà anh ta vừa xây dựng, nhoáng cái bị phá.
Đây là lần đầu tiên anh ta ôm con gái, còn hôn người khác nữa.
Tuy rằng trên ý nghĩa nghiêm khắc thì nụ hôn này không tính là gì.
"Chị đây dạy anh."
Nói xong, Bạch Thư Hân choàng hai tay lên cổ anh ta, cánh môi ép qua.


Cô ấy vẫn luôn nghĩ rằng tuổi tâm lý của cô ấy lớn hơn Ôn Thành, Ôn Thành giống như một chàng trai e thẹn vậy.
Môi cô ấy rất mềm, hơi nóng.
Lưỡi đinh hương vô cùng trêu người.
Lại cộng thêm bên tai truyền tới tiếng rên rỉ như có như không, khiến cho anh ta đờ người ra.
Đối với chuyện nam nữ, đạo hạnh của anh ta vẫn còn quá nông.
Bạch Thư Hân trêu ghẹo một phen, sau đó buông lỏng người anh ta ra, liếm đầu lưỡi.
Thạch hoa quả này ngon quá, anh ta ta mua ở đâu vậy?
"Lần sau... cho tôi link taobao..."
Bạch Thư Hân không chịu nổi men say, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ôn Thành vẫn đứng yên tại chỗ, ngón trỏ với đốt ngón tay rõ ràng chạm lên môi.


Bạch Thư Hân không chịu nổi men say, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ôn Thành vẫn đứng yên tại chỗ, ngón trỏ với đốt ngón tay rõ ràng chạm lên môi.
Vừa rồi... cô ấy đã hôn mình à?
Sao người phụ nữ say rượu vào là trở nên to gan thế, thế này thì sau này sao anh ta dám yên tâm để cô ấy cùng đi uống rượu với người đàn ông khác đây.
Gặp phải mình thì không sao, nhưng nếu mà gặp phải người đàn ông khác rồi cũng ôm ấp yêu thương, chủ động hôn môi như này thì nguy rồi.
Ôn Thành vừa nghĩ tới đây, thế mà có hơi tức giận.
Nhưng mà...
Ngoại trừ tức giận ra, trong lòng còn có một vài cảm xúc khác.
Hình như... tư vị vẫn rất tuyệt, giống như nhoáng cái đã mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Trong đầu anh ta không ngừng hiện lên cảnh vừa rồi, hai má càng đỏ hơn.


Trong đầu anh ta không ngừng hiện lên cảnh vừa rồi, hai má càng đỏ hơn.
Anh ta bất đắc dĩ liếc mắt nhìn người nào đó đang ngủ bất tỉnh nhân sự, cũng không biết nên tức hay nên cười.
Anh ta bế Bạch Thư Hân về phòng, sau đó chịu khó bắt đầu làm việc nhà cho cô ấy, rửa sạch bình rượu, mở cửa sổ ra cho thoáng khí, thiện thể quét dọn một lượt.
Khi Bạch Thư Hân tỉnh dậy, Ôn Thành đã về rồi.
Mười hai giờ cô ấy tỉnh dậy, bóng đêm âm trầm.
Cô ấy khát nước quá, lúc này mới tirh lại.
Cô ấy rời giường định đi tìm nước uống, không ngờ đầu giường đã để một cốc nước chanh đầy.
Bên trong có bỏ thêm mật ong, hơi ngọt.
Cô ấy vừa uống vừa nhìn xuống miếng dán tiện lợi đè ở dưới.
"Uống nhiều nước vào, nếu không chắc chắn bụng cô sẽ rất khó chịu. Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là bạn trai giả của cô, cô không được từ chối."


"Uống nhiều nước vào, nếu không chắc chắn bụng cô sẽ rất khó chịu. Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là bạn trai giả của cô, cô không được từ chối."
"Không được từ chối ư?"
Cô ấy lặp lại câu này, cảm thấy hơi buồn cười, lúc nào thì Ôn Thành cũng trở nên cường thế như này rồi vậy.
Cô ấy uống rượu xong đã làm cái gì vậy?
Cô ấy cố gắng nhớ lại, nhưng lại không nhớ được gì, hình như... cô ấy đã ăn được một một cái thạch hoa quả rất ngon, hình như cô ấy còn muốn lấy nữa.
Cô ấy không ngủ được nữa, thế mà đứng trên ban công gió thổi, cảm giác đã thư thái hơn nhiều.
Kinh Đô là bất dạ thành, ban đêm càng thêm xinh đẹp, đèn đường, đèn trên màn hình Led trên tòa nhà, chỗ nào cũng có mây tía, nhuộm bầu trời thành màu đỏ.
Cô ấy ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng, từ ban công nhà cách vách bay đến.
Cô ấy đưa mắt nhìn theo trong vô thức, cảm thấy tâm trạng còn khá được.


Kinh Đô là bất dạ thành, ban đêm càng thêm xinh đẹp, đèn đường, đèn trên màn hình Led trên tòa nhà, chỗ nào cũng có mây tía, nhuộm bầu trời thành màu đỏ.
Cô ấy ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng, từ ban công nhà cách vách bay đến.
Cô ấy đưa mắt nhìn theo trong vô thức, cảm thấy tâm trạng còn khá được.
Cô ấy ngồi trên ghế chơi điện thoại, phát hiện Ôn Thành gửi tin nhắn cho mình, bảo cô ấy tỉnh thì nhớ trả lời.
Chắc là anh ta đã ngủ rồi nhỉ?
Nhưng cô ấy vẫn gửi một tin nhắn mang tính biểu trưng.
Không ngờ ngay sau đó đã nhận được tin nhắn trả lời.
"Thế giờ cô đang làm gì?"
"Ở trên ban công hóng gió, anh chưa ngủ à?" Bạch Thư Hân hơi ngạc nhiên. Sau đó, cô ấy liền nhìn thấy phòng ngủ của Ôn Thành sáng đèn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK