Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Gia Huy nghe được nửa đoạn trước, thì cảm thấy cũng được, nhưng càng nghe tiếp thì càng cảm thấy không đứng đắn. 

Anh cầm văn kiện, không hề khách khí đập vào vai Khương Tuấn: "Thu cái suy nghĩ dung tục của cậu lại, tôi là chính nhân quân tử. Trước mặt Minh Tâm, cậu đừng có mà nói những câu này, đừng làm hư người phụ nữ của tôi, biết chưa?" 

"Vâng vâng vâng, tôi bảo đảm sẽ không để cô Hứa biết." 

"Ngoại trừ cơm tây pháo hoa, tôi còn cần chuẩn bị quà tặng gì nữa không?" 

Cổ Gia Huy hỏi. 

Để lấy được vài cái hợp đồng vài trăm triệu, anh cũng chưa có tiêu tốn nhiều tâm tư như này. 

Mà giờ, chỉ vì khen thưởng cho Hứa Minh Tâm đã thi tốt, anh lại khổ tâm như thế này. 

Anh nghĩ nghĩ, xong không kìm được muốn cười chính mình. 

Nhưng vậy thì sao chứ, anh nghĩ như thế đấy, anh muốn cho cô mọi thứ tốt nhất trên thế giới. 

"Nhẫn?" 

"Quá đắt, tôi sợ về sau cô ấy bị người ta cướp giật, cô ấy thà bị người ta chặt đứt ngón tay cũng không chịu tháo nhẫn xuống." Cố Gia Huy đỡ trán nói, thực sự là anh quá hiểu cái tính cách yêu tiền tài này của Hứa Minh Tâm. 

Khi vứt đồ cũ trong nhà đi, chú An đều không dám để cho Hứa Minh Tâm biết. 

Sợ Hứa Minh Tâm đau tâm can thịt một ngày, cô vừa nghĩ đến chuyện gia tài bạc triệu của 

mình bị vứt đi hết, cô ăn cũng ăn không ngon, ngủ cũng ngủ không ngon, cuối cùng người xui xẻo vẫn là chính anh. 

"Thế... quần áo?" 

"Cũng đắt quá." 

Anh nhớ sau khi Hứa Minh Tâm biết được là quần áo của mình đắt tiền, cô ăn cái gì cũng đều thật cẩn thận. 

Vì thế cô còn học xong cả lễ nghi cơm tây, nhét một miếng vải trắng ở trước cổ mình. 

Để không làm quần áo bị bẩn, cô cũng đủ liều mạng rồi. Khương Tuấn nửa cười nửa mếu: "Ông chủ, tôi nói thật, cô Hứa có hơi quái lạ. Phỏng chừng tìm khắp cái Kinh Đô này cũng không tìm được người thứ hai như thế đâu, ông chủ nhiều tài sản, bất động sản và công ty cổ phần như thế, những cái này cộng lại cũng phải mấy chục tỉ rồi. Nếu người khác mà biết người đàn ông của mình có nhiều tiền như vậy, chắc chắn là 

vui mừng hớn hở, muốn mua cái gì thì mua cái đó, nhưng cô Hứa thì khen ngược, tài khoản ngân hàng đã mở không ít, cô ấy cho hết tiền vào gửi tiết kiệm rồi." 

"Cậu đừng nói cho Hứa Minh Tâm biết tôi có bao nhiêu tài sản, đừng dọa cô ấy." 

Cố Gia Huy tức giận trừng mắt liếc: "Tôi đã cưới một cô vợ cần kiệm lo việc nhà, đây là chuyện tốt. Nếu cậu còn dám nói lin tinh, nghỉ tết sẽ mất đó, đừng mong tìm được đối tượng hen ho." 

Khương Tuấn nghe vậy, anh ấy vội vàng ngậm miệng lại. 

Trong lúc nhất thời, Cố Gia Huy cũng không nghĩ ra được là nên tặng gì, anh cứ gác lại trước đã. 

Bây giờ thời gian còn sớm, vẫn có thể từ từ nghĩ. 

Cố Gia Huy đi thẳng đến ký túc xá trường học, anh đã ngựa quen đường cũ rồi, ai cũng không dám ngăn cản anh. 

Nhưng mà Hứa Minh Tâm lại không ở ký túc, bạn cùng phòng nói cho anh biết, Hứa Minh Tâm đã đi đến văn phòng viện trưởng rồi. 

"Chắc là đã có thành tích, thi rất tốt, đi cảm ơn viện trưởng đào tạo rồi." 

Cố Gia Huy mỉm cười tao nhã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK