Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu lúc trước mẹ học cùng bà ấy chuyên ngành hộ lý, nói không chừng đã có thể gả vào nhà họ Cố, con chính là thiên kim tiểu thư rồi đấy." 

"Đừng nói linh tinh, nếu câu này mà bị bố con nghe được thì nguy đấy. Con bớt ở đó mơ mộng hão huyền đi, ngày mai bọn họ bái tế xong thì phải đi rồi, con đừng làm loạn nữa. Giờ không còn sớm nữa, con mau đi ngủ đi." 

Thím Ngô không ủng hộ con gái, bà ta sợ cô ta mơ tưởng hão huyền. 

Dù sao thì bà ta cũng không đắc tội được Cố Gia Huy, còn cả Hứa Minh Tâm kia nữa, cô cũng là tiểu thư danh viện chân chính. 

Bọn họ có thể ở chỗ này, nhận một phần ân tình, sau này làm việc cũng tương đối thuận tiện. 

Thím Ngô xoay người rời đi, nhưng Ngô Ân thì vẫn không cam tâm. 

200 

Vừa nghĩ đến sự dịu dàng mà Cố Gia Huy dành cho mình lúc trước, cô ta đã đỏ mặt rồi. 

Chắc chắn Cổ Gia Huy cũng có hảo cảm với mình, nếu không thì sao lúc trước lại tốt với mình như thế cơ chứ? 

Hứa Minh Tâm đó đúng là mặt dày, cậy vào có chút quan hệ với nhà họ Cố, đã trơ tráo như thế, từ nội thành theo đến tận đây. 

Mặt dày, không biết xấu hổ, còn bắt chước mình! 

Cô ta không tin, cô ta đấu không lại Hứa Minh Tâm. 

Ngay khi cô ta đang vô cùng tức tối, không ngờ điện thoại reo lên, là một số 

máy lạ. 

Cô ta dứt khoát cúp máy, không ngờ đối phương vẫn chưa từ bỏ, lại gọi đến tiếp. 

Ngắt liền mấy lần, cuối cùng cô ta mất kiên nhẫn, cô ta nghe máy. 

"Ai vậy?" "Dám cúp điện thoại của ông đây, con mẹ nó cô muốn chết à?" Đầu dây bên kia, truyền tới giọng nói khủng bố. 

Ngô Ân nghe thấy giọng nói âm trầm này, cô ta sợ đến nỗi suýt thì hồn bay phách lạc. 

Cô ta tưởng là mình gặp phải ma, bàn tay run lên, ném luôn điện thoại ra ngoài. 

Điện thoại rơi xuống đất còn phát ra ánh sáng màu xanh. 

"Anh... rốt cuộc anh là ai? Là người hay ma?" 

"Tất nhiên là người rồi, hơn nữa tôi còn biết cô đã nhìn trúng Cố Gia Huy rồi, đúng không? Tôi có thể giúp cô, có được anh ta, khiến cho Hứa Minh Tâm không thể cản trở cô được nữa!" 

Ngô Ân nghe thấy câu này, cô ta vội vàng đi lên cầm chặt điện thoại trong 

tay. 

"Anh nói vậy là có ý gì?" 

"Tôi giúp cô có được Cố Gia Huy, cô cũng phải giúp tôi." 

"Rốt cuộc anh là ai?" 

"Cô không có tư cách biết." 

Giọng nói đó âm u cổ quái, giống như giọng nói đi ra từ trong địa ngục sâu thẳm vậy, làm cho trái tim cô ta hung hăng run lên. 

Rốt cuộc người này là ai! 

Nhưng, cô ta chỉ quan tâm là anh ta có thể trợ giúp mình thật hay là không, 

diệt trừ cái tai họa Hứa Minh Tâm này, cũng có thể giúp cô ta có được Cố Gia Huy, thành công gả vào nhà giàu. 

"Anh... anh thật sự có thể giúp tôi à?" Cô ta dè dặt nói. 

"Có thể phải xem cô có thành ý hợp tác với tôi hay không đã." 

"Anh... anh muốn tôi làm như thế nào?" 

Cô ta hít thở sâu một hơi, to gan nói. 

Thật ra cô ta cũng tự mình biết mình. 

Cố Gia Huy là nhân vật như thế nào, người đó là nhân trung long phượng, muốn kiểu phụ nữ nào mà chả có, sao lại tới đây tùy tiện nhìn trúng một người mang về chứ? 

Cho nên cô ta nhất định phải có chút thủ đoạn, nhưng mà thời gian cấp bách, nếu cô ta còn không hành động nữa thì rất có khả năng miếng thịt đến miệng sắp bay mất rồi. 

Đợi tiếp đến tháng tư năm sau, thật sự là quá lâu. 

Cô ta bí quá hóa liều, nếu cách của người này mà được, cớ sao mà không làm cơ chứ? 

Sau đó, người đó âm trầm nói ra từng câu từng chữ. 

"Được... tôi có thể giúp anh, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ." 

"Được, tôi cần Hứa Minh Tâm, cô có được Cố Gia Huy." 

Hai người ăn nhịp với nhau, sau đó cúp điện thoại. 

Điện thoại tối đi, cả hành lang đều tối đen như mực. 

Trong bóng đêm, cô ta nở nụ cười dữ tợn, tựa như đã nhìn thấy ánh sáng của thắng lợi vậy. 

Còn giờ phút này, Cố Gia Huy đã cõng Hứa Minh Tâm đến trên cổ trấn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK