Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Gia Huy nghe đến câu này, không khách khí VỖ vào mông cô: "Người đàn ông của em là ai, kinh doanh nhiều năm như vậy là để đùa à? Tìm thấy cũng không biết tìm, với cái đầu này của em mà muốn qua môn hả?" 

"Tôi không chỉ muốn qua môn, tôi còn muốn thi chứng chỉ kế toán nữa..." 

Hứa Minh Tâm bĩu môi, tuy cô ngốc một tí, nhưng cô vẫn rất có chí khí được không hả! 

"Về sau anh phụ đạo cho em, em đến thư phòng anh." 

"Làm gì?" 

"Cho em một ít sách." 

Anh nắm tay cô, bàn tay anh rất to, có thể bao trùm toàn bộ bàn tay nhỏ của Hứa Minh Tâm. 

Có cung hàn, cho nên quanh năm suốt tháng tay chân đều lạnh. 

Mỗi lần được anh nắm tay, chỉ chốc lát là bàn tay nhỏ ấm lên, cảm giác này thật tuyệt. 

Hứa Minh Tâm đi tới thư phòng của anh, tất cả đều là sách về phương diện tài chính, cô nhìn xong thì đầu to như cái đầu. 

Anh chọn mấy cuốn căn bản nhất, rồi nói: "Đọc nhiều vào, cái này sẽ giúp cho bài kiểm tra của em. Sau này về sớm một chút, anh ôn tập cho em." 

"Tôi biết rồi." 

Hứa Minh Tâm lanh lợi nói. 

Sau đó, Cố Gia Huy lại phân tích cho cô mấy trường hợp kinh điển, sau khi cô nghe xong thì dường như đã hiểu ra, viết xoạt xoạt xoạt là xong mấy câu hỏi. 

Cô nhìn Cố Gia Huy với vẻ mặt sùng bái, tiến lên trước ôm cổ anh, thơm hai cái lên má anh. 

Cố Gia Huy lập tức cảm thấy mỹ mãn. 

Haiz, bây giờ anh cảm thấy chỉ cần nắm tay, ôm một cái, không có việc gì thì hôn môi gì gì đấy là anh đã bò lên đỉnh cao của cuộc đời rồi. Hứa Minh Tâm mang tới hạnh phúc và ngọt ngào, cảm giác giống như kẹo hoa quả, hương vị là ngọt, hơn nữa dư vị vô tận, không thể thay thế. 

"Trưa mai anh có muốn chúng ta cùng ăn cơm không? Tôi vẫn còn vấn đề không hiểu." 

"Tôi đến trường tìm em." 

"Ừ nha!" 

Hứa Minh Tâm cười hì hì gật đầu. 

Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm đến trường, thành công nộp bài về nhà. 

Lúc tan học buổi trưa, Ngôn Hải đến tìm mình, anh ta nói: "Anh đã nhìn thấy bài tập của em ở văn phòng giáo viên, viết rất tốt, không ngờ em lại thông minh như vậy, giảng một ít là hiểu." 

Ngôn Hiểu vươn ta ra sờ đầu cô. 

Hứa Minh Tâm được khen, vui vẻ cười, đương nhiên cô cũng không quên đây là công lao của cậu ba Cố. 

"Hì hì, bởi vì em đã tìm được một đại thần!" 

Ngôn Hải nghe vậy thì mìm cười, anh ta cho rằng Hứa Minh Tâm đang nói mình. 

Cô nhìn thời gian, Cố Gia Huy sắp đến rồi. 

Cô phải đến giao lộ phía trước chờ anh. 

Cô tạm biệt Ngôn Hải, không ngờ Ngôn Hải cũng đi về phía đó. 

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, ở giao lộ, xe ô tô của Cố Gia Huy đã đậu ở đó từ lâu. 

Cách con đường, Cố Gia Huy nhìn thấy hai người kia vừa nói vừa cười, anh không khỏi nhíu mày. 

Anh nhíu mày, xuống xe. 

Hứa Minh Tâm thấy anh đi tới, vẫy vẫy tay rồi nói: "Giới thiệu với anh một người, anh ấy tên là Cố Gia Huy." 

"Cố Gia Huy ư?" 

Đứa con thứ ba nhà họ Cố, tính tình lập dị, nghe đâu khuôn mặt xấu xí, không ngờ điều này là thật. 

Đây là lần đầu tiên Ngôn Hải gặp Cố Gia Huy, anh ta bị vết sẹo trên mặt Cố Gia Huy dọa sợ. 

Có lẽ chính vì nguyên do Cố Gia Huy có diện mạo xấu xí, cho nên có nghĩ thế nào thì Ngôn Hải cũng không nghĩ rằng Hứa Minh Tâm và anh là vợ chồng chưa cưới, phản ứng đầu tiên của anh ta là... 

"Chào chú."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK