Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Hứa Minh Tâm mỉm cười nói, cô cười rất ngọt ngào. 

Cố Gia Huy nhìn thấy nụ cười đó, anh cảm thấy trái tim cũng sắp bị hòa tan rôi. 

"Được, tôi đây kiếm tiền nuôi em." 

Trong bát của mọi người đều có tiền xu, lúc ăn đến tiền xu thì đều rất vui vẻ. 

Hứa Minh Tâm vẫn muốn chống đỡ đến khi tiệc tối kết thúc, nhưng thật sự là không chịu nổi nữa, cô mơ mơ màng màng được Cố Gia Huy bế lên. 

Những người còn lại cũng không chịu được nữa. 

"Giờ không còn sớm nữa, mọi người đi nghỉ ngơi sớm đi." 

"Vâng, ông chủ." 

Bọn họ đồng thanh trả lời. 

Lúc anh xoay người, bể Hứa Minh Tâm để chuẩn bị rời đi, chú An và cô đầu bếp gọi anh lại. 

Bọn họ nhìn nhau một cái, chú An nói: "Ông chủ, đã qua mười hai giờ rồi, năm mới cuối cùng đã tới. Chúng tôi chúc ông chủ và cô Hứa hạnh phúc mỹ mãn, con cháu đầy nhà." 

Cố Gia Huy nghe vậy, trong lòng ấm áp. 

Hứa Minh Tâm đã cho anh một cái tết suốt đời khó quên. 

Anh gật đầu nói: "Ừm, cảm ơn chú An đã làm bạn với tôi đến tận bây giờ, cũng cảm ơn mọi người đã chăm sóc cho Minh Tâm, cố gắng cho cái nhà này, tôi vô cùng cảm kích." 

"Ông chủ khách khí rồi, chúng tôi nên làm mà." "Mọi người cố gắng làm hết nhiệm vụ của mọi người, đúng là đó là chuyện nên làm. Nhưng ngoài nhiệm vụ ra, mọi người đối xử tốt với tôi và Minh Tâm, tôi cũng đều thấy hết. Tôi cũng không phải người lòng dạ sắt đá, cũng không phải người mù. Nếu tối nay đã cảm động như này nên tôi nói thêm mấy câu. Hy vọng... sau này, hàng năm đều có mọi người bầu bạn bên cạnh tôi, mọi người 

đều là người nhà của tôi và Minh Tâm." 

"Sau này mỗi một năm, xin chiếu cố nhiều hơn." 

Bọn họ nghe thấy lời này thì khiếp sợ nói không ra lời. 

Giờ phút này, Cố Gia Huy không giống người chủ cao cao tại thượng, anh nói chuyện bình dị gần gũi. 

Bọn họ làm việc cho người ta, đối với người chủ nhà như thế này, có thể nói là có thể gặp nhưng không thể cầu. 

Đối xử thật lòng với bọn họ, bọn họ cũng sẽ đối xử thật lòng lại. 

Cố Gia Huy nhìn bằng ánh mắt cảm ơn, sau đó anh bế Hứa Minh Tâm lên tầng. 

Chú An rất là vui mừng nhìn theo bóng lưng rời đi của anh, ông chủ thật sự đã thay đổi rất nhiều, hơn nữa còn thay đổi càng ngày càng tốt nữa. 

Cố Gia Huy nhẹ nhàng đặt Hứa Minh Tâm lên giường, nhìn cái vẻ này của cô thì chắc cô cũng không tỉnh được, sáng mai tắm sau vậy. 

Anh đang chuẩn bị đi rửa mặt, không ngờ Hứa Minh Tâm lại kéo tay anh. 

"Cậu ba Cố..." 

"Ừm?" 

"Tôi vẫn chưa nói chúc mừng năm mới với anh, anh cũng chưa nói với tôi..." 

"Hóa ra em vẫn nhớ à?" Cố Gia Huy không nhịn được mỉm cười, anh cúi người khẽ đặt một nụ hôn lên trán cô. 

"Năm mới vui vẻ, cô vợ nhỏ của tôi." 

Giọng nói trầm thấp quyến rũ của anh chậm rãi chui vào tai, làm cho lòng cô khẽ run. 

Cô cuộn người, cũng nỉ non nói: "Anh cũng... anh cũng năm mới vui vẻ, cậu ba Cố.." 

Cuối cùng cô ngủ thật say. 

Cố Gia Huy tắm xong, anh đứng trước cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài. 

Đêm nay trăng rất tròn, sao cũng rất nhiều. Chắc hẳn trung tâm thành phố rất náo nhiệt, trên bầu trời cũng nhuộm thành màu đỏ, và sáng đến bên này. 

Đây chính là không khí của tết sao? 

Đây chính là cảm giác cả nhà đoàn viên sao? 

Trước đây, lòng anh luôn là lạnh lẽo, anh càng không để ý đến ngày lễ như thế này. 

Những năm trước, đi đến nhà cũ ăn bữa cơm tất niên xong là đi về tiếp tục làm việc, không có một khắc lười biếng. 

Nhưng hiện giờ... bỗng nhiên anh đã thay đổi rồi, anh thấy như thế này thật sự rất tốt, anh thấy mình còn giống một con người, có thể sống bình thường. Có thể cảm nhận được ấm lạnh, cảm nhận được đẳng ngọt. Hy vọng tuế tuế niên niên có hiện tại, hy vọng cô bé này có thể mãi bầu bạn bên cạnh anh, cuộc đời này... không thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK