Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy sao? Thế cái hôm xem mắt, tại sao chị dâu lại giở trò trong nước trà của tôi? Là sợ tôi không gả đi được, muốn tùy tiện tìm một người cho tôi rồi đẩy tôi đi à?"

 

Cố Yên cũng hơi tức giận.

 

Mục đích đi xem mắt của cô ấy rất đơn giản, đi cho vui thôi, cô ấy quên béng mất lòng dạ người kia, cũng muốn giao thiệp khác với người đàn ông.

 

Cô ấy cũng không muốn để cho La Xuân Hương thoải mái, ai bảo cô ta nói luyên thuyên sau lưng cô ấy, nói mình nói đến đã miệng như vậy.

 

Cho nên vừa gặp mặt, cô ấy cũng không khách khí, cô ấy đã chê bai đối phương một lượt từ đầu đến chân.

 

Lúc cô ấy đi vệ sinh, nghe thấy nhân viên phục vụ nhỏ giọng bàn luận, thì ra trong cốc trà của cô ấy đã bị bỏ xuống.

 

May mà cô ấy chưa uống ngụm nào, chê bai xong là đi luôn.

 

Vốn tưởng chuyện này cứ thế kết thúc rồi, không ngờ vẫn còn nhiều con thiêu thân như này.

 

La Xuân Hương mặt dày chất vấn mình, vậy thì cô ấy cũng phải hỏi vặn lại mới được.

 

Trong mắt cô ấy không có người chị dâu này, thế trong lòng La Xuân Hương thì có cô em chồng là cô chắc?

 

Có ai lại đi hãm hại em chồng của mình như vậy không?

 

Vì chuyện làm ăn của anh cả, thủ đoạn của cô ta liền ti tiện như vậy sao?

 

La Xuân Hương bị vạch trần, sắc mặt cực kỳ khó coi, cô ta tức đến đỏ cả mặt, rồi lại biến sắc thành màu gan heo. Ánh mắt của Cố Yên lạnh lùng, cô thản nhiên nói: "Chị dâu, người quang minh chính đại không ngồi lê đôi mách, tôi bảo là tôi không đánh nghĩa là tôi không đánh, nếu như là tôi ra tay thật, đoán chừng anh ta không chỉ bị thương có tí thế đâu. Chị nghĩ, tôi sẽ nhẹ nhàng tha thứ cho người có ý đồ xâm phạm tôi sao? Ngoài ra, chị dâu, chị cũng đừng coi tôi thành vật hi sinh

 

trên chuyện làm ăn của chị, tôi không phải bàn đạp của anh cả, chuyện nhà chị không liên quan tới tôi. Tôi không giúp anh ba, cũng sẽ không giúp chị."

 

"Em... em nói chuyện với chị dâu em kiểu gì đấy hả? Sao chị biết là anh ta đã giở trò cơ chứ! Cho dù có bỏ đồ vào trong trà của em, em cũng chưa uống ngụm nào, sự việc vẫn chưa phát sinh mà! Cảnh sát bắt người cũng phải đưa ra chứng cứ, em làm cái gì vậy hả?"

 

"Chị dâu, chị một mực chắc chắn là tôi hả?"

 

"Không phải em thì còn ai được nữa? Hôm nay nếu chị không dạy dỗ em tử tế, thì chị... thi chị không phải là chị dâu em, chị không tin là chị không có tiếng nói ở cái nhà này?"

 

Cảm xúc của La Xuân Hương có hơi mất khống chế, thật sự là vụ làm ăn đó quá lớn, cho dù không thành, cũng tuyệt đối không thể làm tổn hại đến hòa khí của hai nhà.

 

Giờ mà muốn hợp tác nữa thì chỉ sợ là khó như lên trời.

 

Vì thế Cố Trác Đông đã mắng cô ta một trận, bây giờ cô ta đang tức lắm.

 

Cô ta không hề do dự giơ tay lên, một cái tát hung hăng đi xuống.

 

Cố Yên có thân thủ như thế nào, sao cô ấy có thể để cho cô ta đánh được cơ chứ.

 

Cô ấy dễ dàng chế trụ, sau đó lạnh lùng nói: "La Xuân Hương, chị đừng có mà quá đáng, tôi nể mặt anh cả nên tôi khoan dung cho chị nhiều lần, chị đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu!"

 

"Được thôi, em nói chuyện với chị như này phải không? Hôm nay cho dù bố có tới đây thì chị cũng sẽ không tha cho em!"

 

La Xuân Hương tức giận đánh vào lý trí, cô ta nhìn thoáng qua nhân viên phục vụ ở bên cạnh, nhân viên phục vụ đang bê một cốc cà phê nóng hổi vừa làm xong.

 

Cô ta chưa nghĩ kỹ, cô ta chỉ muốn trả thù Cố Yên, cho nên cô ta trực tiếp cầm lấy, rồi hung hăng hắt qua.

 

Cố Yên né theo bản năng, cô ấy lại quên phía sau còn có Hứa Minh Tâm.

 

Khi Hứa Minh Tâm nhận ra thì có muốn tránh cũng không kịp nữa.

 

"A."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK