Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Cuối cùng, cảnh sát lại tặng cho cô một chiếc cờ thi đua, bên trên viết "Người dám làm việc nghĩ đẹp nhất." 

Đẹp nhất... 

Hai chữ này rất tốt. 

Mấy ngày sau, thời tiết trong lành, có ngư dân ra biển đánh cá đã phát hiện mảnh vụn của con thuyền, với cả một số tứ chi hài cốt. 

Cảnh sát kết luận, nói rằng con thuyền và phải đá ngầm, kẻ phạm tội không một ai may mắn thoát khỏi. 

Tổng cộng mười một người, táng thân ở biển, thi thể cũng đã bị cá ăn hòm hòm rồi. 

Khi Hứa Minh Tâm đọc được tin này trên mạng, cô không khỏi hơi thổn thức. 

Trên thế giới này vẫn còn có nhân quả tuần hoàn, đây chính báo ứng. 

Vừa nghĩ tới chuyện kẻ cóc kia kia đã giết đứa bé gái, trái tim cô liền không kìm được đau nhói. 

Còn người phụ nữ mang thai đó do có Cố Yên cứu giúp, gặp nạn nhưng không sao, đứa bé ra đời sớm. 

Tuy có hơi yếu ớt, nhưng vẫn có thể sống được, điều này là vô cùng may mắn. 

Hứa Minh Tâm đã đi thăm đứa bé đó, để cảm ơn ơn cứu mạng của Cố Yên, người nhà đó đã lấy một chữ "Yên" trong tên của đứa bé. 

Cũng vì chuyện này đã lên ti vi, cô và Cố Yên lập tức trở thành đại anh hùng. 

Cố Yên gặp nguy không loạn, cấp cứu cho phụ nữ có thai. 

Còn Hứa Minh Tâm thì chịu xông vào nguy hiểm, đấu trí đấu dũng với kẻ bắt cóc. 

Hứa Minh Tâm cũng thường xuyên nhìn thấy tin tức của mình trên mạng, nhưng đều là tin tức tiêu cực. 

Bây giờ cô có một loại cảm giác tẩy trắng, cảm giác làm anh hùng thật sự là rất tuyệt. 

Chuyện này hữu kinh vô hiểm, cũng coi như là hoàn toàn kết thúc. 

Đảo mắt, đã đến hôm giao thừa. Sáng sớm, Hứa Minh Tâm đã thức dậy, nhanh chân đi dán câu đối. 

Cổ Gia Huy chưa làm chuyện này bao giờ, anh toàn nghe theo chỉ đạo của Hứa Minh Tâm. 

Dán câu đối tết, dán chữ phúc, sau đó treo đèn lồng đỏ. 

May mà chỗ này không phải là trung tâm thành phố mà là ngôi biệt thự riêng 

vùng ngoại thành, có thể đốt pháo hoa và pháo trúc, nhìn chung là vẫn có chút mùi tết. 

Dán xong câu đối, Cố Gia Huy dẫn cô đến nhà cũ tế tổ, sau đó ăn cơm tất niên ở nhà cũ luôn. 

Hứa Minh Tâm đặc biệt để dành bụng, khống chế chút, chỉ ăn no ba phần. 

Bốn giờ chiều về nhà, Hứa Minh Tâm gọi tất cả mọi người lại, cùng ngồi xuống ăn cơm, không phân biệt chức vị trên dưới, chỉ phân tuổi tác lớn nhỏ. 

Chú An lớn tuổi nhất, cho nên ngồi ở ghế thủ tọa. 

Chú An kinh sợ, lắc đầu lia lịa. 

"Ông chủ... như này không hợp quy củ." 

"Không có gì không hợp quy củ hết, nhà này Minh Tâm nói là được. Huống hồ ông đã chăm sóc tôi bao nhiêu năm, mọi việc trên dưới trong nhà đều xử lý gọn gàng ngăn nắp. Mỗi năm ông đều không về nước Y, mà cùng tôi đón năm mới, ông ngồi ở ghế thủ tọa được mà." 

Bây giờ Hứa Minh Tâm mới biết, hóa ra chú An có vợ con. 

Cô Vốn tưởng chú An là người già cô đơn. 

Chỉ là tính tình của ông ấy và vợ không hợp, lúc trước nhất thời xúc động ở bên nhau, sau cùng mỗi người đi một ngả, con thì cho vợ. 

Tuy tính tình không hợp, nhưng chú An thật sự yêu thương vợ của mình, nhưng lại kìm nén bản thân không đi quấy rầy. Hàng năm ông ấy đều sẽ gửi tiền về cho bạn già. 

Chú An có chút xúc động, trước kia nơi này không giống một cái nhà, chỉ là một căn phòng lạnh lẽo thôi. 

Cố Gia Huy cũng không có nói nhiều, bình thường đều ở thư phòng làm việc và cũng sẽ không nói chuyện với người giúp việc. 

Ngày lễ giống như thế này, trong nhà không có không khí gì đặc sắc lắm, đối với Cố Gia Huy mà nói thì ngày này chỉ là một ngày bình thường nhất trong ba trăm sáu lăm ngày mà thôi. 

Nhưng sau khi Hứa Minh Tâm tới, ông chủ đã thay đổi, ngôi nhà này cũng đã thay đổi rồi. 

Trở nên náo nhiệt hơn, hòa thuận thân thiết hơn. 

Trước đây, người giúp việc đều sợ ông chủ, nhưng giờ thì đều yêu quý bọn họ từ tận đáy lòng: "Đúng đúng đúng, nhà này cháu làm chủ. Bên ngoài nam làm chủ trong nhà nữ làm chủ, cho nên mọi người không cần nghe anh ấy, 

trong nhà tôi lớn nhất!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK