Đoàn người ăn cơm xong, thì cũng chuẩn bị về nước.
Nhưng đến gần sân bay, Thẩm Tuệ luôn cảm giác có người nhìn mình chằm chằm sau lưng mình.
Lại là ánh mắt quỷ dị đó, như mũi nhọn ở lưng, rất không thoải mái.
Bà ấy vô thức ngoái đầu nhìn lại thì nhìn thấy một người đội mũ đen trong đám người, cúi đầu cấp tốc quay người rời đi.
Dáng người này...
Trái tim bà ấy hung hăng run lên, sắc mặt nhoáng cái đã tái nhợt.
Bà ấy vô thức muốn đuổi theo, nhưng mà quay đầu đã bước một bước, bước chân lại cứng rắn dừng lại.
Cung Lâm đi tới, nghi hoặc hỏi bà ấy: "Sao vậy?"
"Không... không có gì. có thể là tôi hoa mắt."
Thẩm Tuệ day day huyệt thái dương, có thể là mấy hôm nay tham gia đêm hội từ thiện, thần kinh quá buộc chặt, nên mới xuất hiện ảo giác.
Người đó đã chết lâu rồi, tự làm tự chịu, sao có thể vẫn còn sống cơ chứ!
Ba người lên đường về nhà, vừa ra khỏi sân bay, Ngôn Dương đã chậm rãi tới đón rồi.
Ông ta lẫn trong đám fan, giơ tấm biểu huỳnh quang rất lớn, nhìn thấy Thẩm Tuệ đi ra, ông ta lập tức hô to.
"Thẩm Tuệ Thẩm Tuệ, bà xinh đẹp nhất! vũ trụ vô địch siêu đáng yêu!"
"Thẩm Tuệ Thẩm Tuệ, bà tốt nhất! Vũ trụ vô địch bà tuyệt nhất!"
Thẩm Tuệ vừa nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt già đỏ lên.
Đã hơn bốn mươi tuổi, còn bị người ta khen là đáng yêu, xinh đẹp, quả thật là mất mặt chết đi được.
Ông ta vội vàng chạy tới, nhân viên công tác chặn fan, sợ bọn họ làm hại đến Thẩm Tuệ.
Ngôn Dương vẫy tay, nói: "Các cậu không được dựa quá gần, nhất là cậu, cậu là fan hâm mộ nam, thì càng không được lại gần. Bà ấy là vợ tôi, các cậu như thế này tôi sẽ ghen đó!"
Các fan nghe vậy thì cười ha ha.
Trong giới giải trí, chỉ có một cặp cp, từ khi công khai đến bây giờ là chưa có mất fan.
Ngôi sao khác vừa công khai chuyện tình cảm, thì thể nào cũng sẽ nhấc lên hỗn chiến trong nhóm fan.
Nhưng mà trước kia, khi Thẩm Tuệ cao giọng tuyên bố yêu đương, tất cả mọi người đều giơ hai tay tán thành.
Chuyện Ngôn Dương theo đuổi bà ấy, bất kể là người ở trong hay ngoài giới giải trí thì đều biết hết, hành động chiều vợ theo đuổi vợ của Ngôn Dương, đã làm cho tất cả người hâm mộ cảm động.
Bất kể là trường hợp công khai, hay là riêng tư, Ngôn Dương đều cực kỳ chiều vợ.
Các fan hâm mộ cũng dần dần thích Ngôn Dương, bọn họ đặt câu thần chú của ông ta ở bên môi.
"Cậu có thể ghét tôi, nhưng cậu không được ghét vợ tôi. Nếu cậu ghét vợ tôi, tôi sẽ oán cậu đến chết luôn!"
Cho dù bây giờ Thẩm Tuệ đã hơn bốn mươi tuổi, cũng có rất nhiều fan nam trẻ tuổi.
Trong mắt fan hâm mộ, đây chính là cuộc hôn nhân gả cho tình yêu.
Hứa Minh Tâm đứng ở đằng sau cùng, bởi vì Cố Gia Huy nên cô không có lên trước.
Cô nói: "Bố nuôi, mẹ nuôi, ân ái quá đi!"
"Sau này chúng ta cũng sẽ thế, có thể là tôi không có thể hiện tình cảm của
mình một cách suồng sã giống như Ngôn Dương, nhưng chắc chắn tôi sẽ không khiêm tốn. Nhớ em thì tôi sẽ nói cho em biết, thương em sẽ nói cho em biết, lo cho em cũng sẽ nói cho em biết. Nếu ai bắt nạt em, nhất định tôi cũng sẽ hoàn trả lại gấp trăm lần."
"Chỉ đáng tiếc, tôi không có bản lĩnh xuất chúng như mẹ nuôi."
"Cho dù Thẩm Tuệ không có bất kỳ sở trường gì, thích một người, chính là thích không có đạo lý, tôi tin rằng Ngôn Dương cũng sẽ không keo kiệt với tình yêu của ông ấy. Huống hồ, trong mắt tôi em ưu tú như này, làm gì có chuyện không xuất chúng cơ chứ. Chẳng qua là bọn họ vẫn chưa phát hiện ra mà thôi, em phải cho họ thời gian"
"Tôi đã cho mười tám năm rồi..."
Hứa Minh Tâm yếu ớt nói.
Tài hoa gì mà mười tám năm vẫn chưa biết vậy!
Cố Gia Huy nghe vậy, anh không kìm được nở nụ cười: "Em còn nhỏ, cứ từ từ. Đi, chúng ta về nhà thôi."
"Có cần nói với bố nuôi mẹ nuôi một chút không?" "Em nhìn dáng vẻ của bọn họ, bọn họ còn có tâm trạng để ý đến chúng ta sao? Đi thôi, đi đường mệt nhọc, tôi muốn về nhà ngủ với em."