Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Giải quyết cái gì?" 

"Giúp em thoát khỏi nhà họ Hứa." 

Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, trái tim khẽ run. 

Thoát khỏi nhà họ Hứa ư? Vậy sau này cô và nhà họ Hứa không còn liên quan gì nữa sao? 

Chuyện này Cổ Gia Huy không tiện ra mặt, anh giao cô cho vợ chồng Thẩm Tuệ. 

Thì ra, vợ chồng Thẩm Tuệ đã sang đây từ sớm, bọn họ đang chờ ở dưới lầu. 

Thẩm Tuệ nhìn thấy hai má cô vẫn còn dấu bàn tay lồ lộ, trên cánh tay cũng toàn là vết bầm, bà ấy đau lòng chết đi được. 

"Người phụ nữ điên chết tiệt, sao có thể hành hạ con ra nông nỗi này cơ chứ? Lần sau, nếu mà để mẹ nuôi gặp cô ta, mẹ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta, cô ta lại dám động vào con gái nuôi của mẹ!" 

"Đúng đúng đúng, bà xã nói đúng." 

"Anh chỉ biết khen em thôi, rốt cuộc thì chuyện này giải quyết như nào, anh phải đòi lại công bằng cho Minh Tâm! Hai người đàn ông, một người là tập đoàn J.C, một người là Ngôn Thị, hai người đều là đồ bỏ đi à?" 

Thẩm Tuệ mà oán giận thì không ai thoát được, ngay cả Cố Gia Huy cũng không tha. 

Cổ Gia Huy nghe vậy thì sắc mặt có hơi khó coi, anh nhìn Ngôn Dương với ánh mắt bất thiện. 

Bây giờ thì tỏ vẻ giả vờ hiền lành lương thiện trong sáng, hôm đó thì tỉ mỉ bố trí toàn bộ những cái này, không biết có bao nhiêu phúc hắc. 

Ngôn Dương không thèm nhìn Cố Gia Huy cái nào, ông ta cúi đầu khúm na khúm núm, sợ làm bà xã giận. 

"Thế tôi đi đến nhà họ Hứa gia oai nhá!" 

"Cũng được, đàn ông, thật đúng là không phải thứ tốt." 

Thẩm Tuệ nói xong, bà ấy kéo Hứa Minh Tâm rời đi. 

Ngôn Dương quay đầu lại cười với Cố Gia Huy: "Vợ tôi giận tôi là thương tôi, cậu thứ lỗi thứ lỗi, tôi còn có việc, tôi đi trước đây, bái bai." 

"Lão hồ ly!" 

Cố Gia Huy ở đằng sau nghiến răng nghiến lợi nói. 

Lần đầu tiên bị người ta lợi dụng, một tí năng lực phản kháng cũng không có! 

Ngôn Dương dẫn Hứa Minh Tâm tới nhà họ Hứa, Hứa Văn Mạnh đã đi sai nước cờ, giờ phút này ông ta đang trong tình cảnh bi thảm. 

Hứa An Kỳ không mang thai được nữa, ở nhà họ Cố thì chính là gà mái không biết đẻ trứng, còn có tác dụng gì nữa cơ chứ. 

Hơn nữa, hiện giờ nhà họ La bị kiềm chế, căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng nào, Cố Trác Đông thì trong lúc nhất thời cũng không dám có hành động gì. 

Ông ta đã chọn Cố Trác Đông, thì phải từ bỏ Cố Gia Huy, hai người căn bản là không thể cùng tồn tại. 

Ông ta cũng không thể cứ làm cỏ đầu tường, cho nên ông ta đã không chút do dự chọn đứa con gái lớn mà mình yêu thương nhất. 

Nhưng không ngờ, đi sai bước nhầm, biến thành cái diện như bây giờ. 

Đúng lúc này, người giúp việc tiến lên thông báo, nói là cô hai về rồi. 

Hứa Văn Mạnh nghe thấy vậy, trong lòng hung hăng run lên, ông ta không biết Hứa Minh Tâm về làm cái gì. 

Nhưng mà lúc này, ông ta phải ổn định Hứa Minh Tâm, sau này nhà họ Hứa có hưng thịnh được hay không, vẫn phải dựa vào cô! 

Hứa Văn Mạnh đứng dậy khỏi sô pha, đích thân đi ra cửa đón. 

Cửa vừa mở ra, ông ta đã nhìn thấy Hứa Minh Tâm rồi. 

Ông ta nắm lấy tay của Hứa Minh Tâm, rồi nói: "Minh Tâm à, là bố không tốt, bố bị chị cả con che mắt, cho nên mới hiểu nhầm con. May mà con không sao, nếu không bố nhất định sẽ hối hận chết mất. Hai đêm nay, bố lăn qua lăn lại không ngủ được, bố cứ lo cho con..." 

Hứa Minh Tâm nhìn thấy khuôn mặt giả nhân giả nghĩa của Hứa Văn Mạnh, cô ghê tởm đến mức muốn nôn. 

Cô đã gặp rất nhiều người xấu, bọn họ đều rất độc ác với cô, nhưng cô lại không thấy buồn nôn. 

Đối phương toàn làm quang minh chính đại, không lá mặt lá trái như Hứa Văn Mạnh. 

Lần một lần hai, cô có thể nhịn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK