Dracula mở cửa, thấy anh ta đã mặc xong quần áo, thì không khỏi vô cùng kinh ngạc.
"Cô chủ, cô..."
[Đỡ tôi lên giường đi.]
Dracula dìu anh ta nằm lên giường, Hứa Minh Tâm cũng xốc chăn lên chui vào.
"Cô Hứa, cô..."
Ông ấy còn chưa nói xong, Giản đã mỉm cười khoát tay, bảo ông ấy đi ra ngoài, mình muốn nghỉ ngơi rồi.
Dracula lắc đầu bất lực, cậu chủ nhà ông ấy lại trước lạ sau quen rồi.
Dracula đi ra ngoài, cô ôm lấy cánh tay Giản rồi nói: "Nếu cô có khó chịu chỗ nào thì nhớ chọc tôi, tuyệt đối đừng tự nhẫn nhịn, biết chưa?"
Anh ta gật đầu, rồi định rút tay ra, nhưng cô ôm rất chặt, căn bản là không làm gì được.
Anh ta có thể cảm nhận rõ được tia mềm mại kia, kẹp ở mình, có một loại cảm giác nói không rõ.
Anh ta đỏ mặt, cảm giác có hơi không tự nhiên.
Nhưng Hứa Minh Tâm hoàn toàn không biết, con gái ngủ toàn như thế này, làm gì kiêng kị cái này.
Cô lại sờ ngực của Giản, cô nói: "Con gái mười bốn mười lăm tuổi, đáng lẽ ra cũng dậy thì rồi chứ? Sao cô phẳng thế? Tôi tưởng tôi đã nhỏ lắm rồi, không ngờ của cô còn nhỏ hơn tôi. Yên tâm, nếu tôi tìm được bí tịch làm ngực đầy đặn, nhất định tôi sẽ không keo kiệt đâu, tôi sẽ chia sẻ với cô."
Anh ta cảm nhận được bàn tay nhỏ của cô không đi theo trình tự gì, vòng ở ngực, dấu vết của đầu ngón tay đi qua, khiến cho trái tim anh ta cũng nóng lên.
Anh ta khẩn trương rút tay ra, rồi bắt lấy tay cô.
Lúc này cô mới chú ý đến hai má của anh ta, hơi đỏ, xem ra là ngượng ngùng rồi.
Trời!
Anh ta ngại ngùng trông xinh quá!
Cô không kìm được vươn tay ra, nhéo hai má núng nính của anh ta, tràn ngập cảm giác núng nính của lòng trắng trứng.
"Em gái à, cô xấu hổ à? Hay là cô cũng sờ của chị, dù sao chúng ta cũng kẻ tám lạng người nửa cân."
Cô cầm lấy bàn tay của anh ta, rồi định để lên ngực mình.
Giản vừa chạm vào áo ngủ của cô thì giống như bị điện giật, vội vàng rụt tay về.
Mặt anh ta lại càng đỏ, đỏ này lan ra tận sau tai, lan ra đến cổ.
"Dáng vẻ cô ngại ngùng xinh lắm á! Chị đây đúng là càng ngày càng thích cô rồi, sau này tôi muốn sinh một bé gái, nó cũng phải xinh giống cô, rồi tôi tết tóc cho con bé, mua hoa mua váy, tốt biết bao."
"Ngày mai tôi đưa cô đi dạo phố được không?" Cô kích động nói.
Dạo phố...
Anh ta nghe thấy vậy, hai mắt cũng sáng lên, đôi mắt xanh như biển, cực kỳ rực rỡ.
Anh ta gật đầu.
"Ngoan, bây giờ chúng ta đi ngủ, cô muốn đi vệ sinh hay không thoải mái chỗ nào thì nhất định phải cho tôi biết đấy!"
Cô xoa đầu anh ta, trong mắt cô, Giản vẫn là một đứa trẻ chưa trưởng thành!
Cô ôm Giản, rồi nhanh chóng đi vào giấc ngủ, nhưng Giản thì lại rất khó ngủ.
Trên người cô có một mùi thơm thoang thoảng, tui vào hơi thở, nhàn nhạt thấm vào ruột gan, làm cho người ta cảm thấy sung sướng về cả thể xác lẫn tinh thần.
Cơ thể cô cũng rất mềm mại, dựa vào mình, cách lớp quần áo cũng có thể hơi hơi cảm nhận được.
Anh ta hoàn toàn không dám suy nghĩ sâu xa, sợ mình giở trò lưu manh.
Anh ta thả lỏng đầu óc, buộc mình đi ngủ.
Nhưng dù là vậy, đêm này vẫn là nửa tỉnh nửa mê.
Sáng hôm sau thức dậy, sau khi cô tiễn Cố Gia Huy đi làm, cô liền về phòng chải tóc cho Giản.
Giản khẽ nhíu mày, trong lòng có chút kháng cự.
Chải tóc ẻo lả lắm!
Không muốn!
Anh ta làm vẻ mặt nghiêm túc, rồi từ chối.
"Chúng ta chải cùng kiểu tóc, cô có muốn không!"
[Chải cùng kiểu tóc?]
"Đúng thế, chúng ta cùng làm!" Cô mỉm cười nói.
Được rồi... nể mặt chỗ cùng nhau, thỏa hiệp.
Cuối cùng Hứa Minh Tâm buộc cho cô ấy kiểu búi hai cục ở hai bên, lộ ra cái trán bóng loáng, cô lập tức cảm thấy loli này đáng yêu quá.
"Hu hu, cô đáng yêu quá, để tôi buộc một cái!"
Cô không nhịn được ôm lấy Giản, thơm lên má Giản một cái.
"Hỗn xược!"
Dracula kinh hoàng trợn tròn mắt, ông ấy lập tức lên tiếng ngăn lại, một tiếng ngắn ngủi này, vô cùng lạnh lùng âm trầm, dọa cô giật cả mình.
Cô hơi kinh hồn táng đảng nhìn Dracula, cô không rõ mình đã sai chuyện gì.
"Tôi... tôi làm sao?"
Giản hơi đỏ mặt, anh ta vươn tay ra ôm nửa má.
Đây... trừ mẹ và em gái ra, đây là lần đầu tiên anh ta bất ngờ bị con gái hôn, có một loại cảm giác kỳ lạ chiếm lấy lồng ngực, nhiệt huyết hừng hực.
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Dracula nhìn anh ta với vẻ lo lắng.
Anh ta khoát tay, rồi tức giận trừng mắt nhìn Dracula.
[Đừng làm cô ấy sợ, đây là mệnh lệnh.]
[Nhưng cô ta vừa làm chuyện bất kính với cậu như vậy, thiếu gia, mặt của cậu có thể để cho người phụ nữ khác tùy tiện hôn sao?]
[Tôi rất thích.]
Anh ta không kìm được nở nụ cười, Dracula trợn mắt há hốc mồm.
Đây là tiết tấu thiếu gia muốn bị rơi vào tay giặc sao?
[Đi thôi.]
Anh ta giữa lấy Hứa Minh Tâm. Sau đó viết vào lòng bàn tay cô.
"Tôi... tôi không sao nữa hả? Vừa nãy tôi đã làm sai cái gì à?"
[Không, ông ấy lớn tuổi rồi, bất ngờ thôi, không cần để ý.]
Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng là mình đã làm chuyện xấu gì cơ.
Cô đưa anh ta đi dạo siêu thị, mua rất nhiều đồ ăn vặt, lại mua cả đồ trang sức nữa.
Cô nhìn thấy một dây buộc tóc hình tai mèo, cô không nhịn được thử lên đầu Giản.
"Đáng yêu quá, cô có muốn có một cái không."
Anh ta đang định từ chối, nhưng sau đó đã nghe thấy Hứa Minh Tâm cất tiếng: "Chúng ta mỗi người một cái, có đẹp không?"
Anh ta lập tức sửa lại, gật đầu, tỏ vẻ có đẹp.
Sau đó, cô ấy đeo một cái lên đầu anh ta, mình cũng mua một cái.
"Cô xinh hơn tôi nhiều! Sao trên đời này lại có cô gái xinh đẹp như cô nhỉ? Thật là khiến cho người ta ước ao ghen tị. Sau này đi ra ngoài nhất định cô phải cẩn thận, trên đời này nhiều kẻ xấu lắm."
Anh ta gật đầu, biết cô đang nói về chuyện hôm qua.
Cơ thể anh ta hơi thừa nhiệt, nhưng cũng không quan trọng, anh ta vốn cho rằng mình sẽ đau đầu, nhưng không ngờ đi cùng cô, mình chẳng thấy đau đầu gì cả.
Cô mua cho Giản rất nhiều đồ nhỏ nhỏ xinh xinh, hai người đi dạo phố mệt rồi, liền tìm một quán ngồi xuống, ăn bánh ngọt, uống nước trái cây.
"Cô nhìn tôi làm gì?"
Cô nghi hoặc nhìn anh ta, cô không rõ.
[Xinh, cô là cô gái xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp.]
"Lừa đảo, còn lâu tôi mới xinh bằng cô, người xinh hơn tôi nhiều lắm, cô xinh hơn tôi này."
Cô xúc động nói.
Anh ta nghiêm túc viết.
Nhìn làm gì?
Tiểu khả ái? Lolita? Em gái nhỏ?
"Em gái nhỏ, em gái nhỏ rất đáng yêu rất đáng yêu, cần được người ta bảo vệ, nếu người khác động vào cô, tôi sẽ nhe răng trợn mắt."
[Trừ lần đó ra thì sao?]
Không có tình cảm gì khác sao?
Trong lòng anh ta ẩn ẩn có chút mong chờ.
Nhưng anh ta cũng biết, điều này là không thể, anh ta luôn xuất hiện với thân phận con gái, sao cô có thể có suy nghĩ khác với mình cơ chứ?
[Thôi, ăn đi, đói rồi.]
Anh ta không đợi cô trả lời, đã xua tay nói, sau đó rũ mắt, ánh mắt hơi ảm đạm.
Cô không nhìn thấy, ăn tự nhiên.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, một ngày trôi qua rất nhanh, cô nhắc đến chuyện email với Giản, bởi vì máy tính luôn ở trong tay Dracula, ông ấy cầm tài khoản email, cho nên anh ta cũng chưa nhìn thấy. Cô mở ảnh ra, rồi đưa cho anh ta xem.