Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phượng Vũ cũng khép mắt lại, biết Triệu Bân đang muốn phản công, cô ta là võ tu linh cảm không giỏi chiến đấu nên phải phối hợp để đánh trả, cô ta là người hỗ trợ, Triệu Bân là tấn công chính, mục đích chỉ có một, đó là giết chết lão già này.  

 

“Thế mới đúng chứ”.  

 

Pháp sư lại nhếch miệng lên, thấy Triệu Bân và Phượng Vũ cùng nhắm mắt lại thì tự giác nghĩ rằng hai thanh niên này đã chấp nhận sự thật, từ bỏ chống đối rồi.  

 

 

 

“Đúng cái đầu ông ấy”.  

 

Triệu Bân hét to một tiếng, nhanh chóng mở mắt ra.  

 

Như một tia chớp, hắn thể hiện khí thế của Thiên Võ, làm vỡ nát lớp băng lạnh.  

 

A…!  

 

Pháp sư bất ngờ không kịp đề phòng, bị đánh bay ra ngoài.  

 

Sắc mặt lão ta bỗng chốc thay đổi, không cách nào tin nổi.  

 

Cái gì thế này.  

 

Một Chân Linh nho nhỏ mà lại có khí thế của Thiên Võ ư?  

 

Soạt!  

 

Triệu Bân nhanh như chớp, vội vàng đuổi theo tóm lấy tay pháp sư, sau đó cúi người dồn sức nhấc cả người lên rồi ném xuống đất, hắn dùng hết tất cả mọi sức mạnh, sức ấy mà! Chắc chắn là đủ dùng.  

 

Ầm!  

 

Tiếng vang ầm ầm này vẫn êm tai lắm.  

 

Pháp sư bị đánh ba hồn bảy vía chạy mất, nếu đang giữ tu vi Địa Tàng thì tất nhiên lão ta chẳng phải nghĩ, nhưng bây giờ lão chỉ là Huyền Dương, cơ thể cũng thuộc về Huyền Dương, lão ta không giỏi chiến đấu, cơ thể nát bét, ngã xuống như thế chẳng khác nào tan xương nát thịt.  

 

“Cười, cho ông cười đấy”.  

 

Triệu Bân thể hiện sức mạnh của mình, chân nguyên điên cuồng bắn ra.  

 

Chẳng có bí thuật thần thông gì, cứ sống chết giữ lấy một cánh tay của pháp sư, quơ qua quơ lại, trông như kiểu lão ta chưa biến thành cục bột thì hắn sẽ không dừng ấy.   

 

Tranh thủ lúc lão không được khỏe lấy mạng lão.  

 

Tuyệt đối không thể để cho cái loại này có cơ hội thở dốc.  

 

Ngượng nhất chính là Phượng Vũ, cũng phá băng, cũng cầm kiếm, muốn xông lên vài lần rồi, muốn ra tay cũng vài lần rồi nhưng phải lùi về, cũng không biết phải ra tay thế nào, chẳng sợ không đủ sức, chỉ sợ đánh rồi lỡ trúng Triệu Bân thì kỳ lắm.  

 

“Tại sao ngươi lại có được sức mạnh lớn như thế”.  



Pháp sư hoảng hốt, miệng hộc máu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK