Ác Vương quát lạnh, hạ lệnh giết Triệu Bân.
Sau khi nhận lệnh, từng đoàn ác linh nhào về phía Triệu Bân, tu vi Địa Tạng đỉnh cao yếu nhất, tên thì mang dáng hình người, kẻ mang hình thú, trong đó có mấy tên có kích thước khổng lồ như núi, thở ra sức mạnh ác niệm, khiến mặt biển nổi sóng ầm ầm.
“Cút!”
Triệu Bân vung kiếm, chém một con ác linh Chuẩn Thiên rồi sải bước trên hư không.
Tiếp đó hắn liền gặp phải một ác long màu đen, miệng hét ra lửa, mắt phóng ra tia chớp.
Triệu Bân nhanh như một tia sáng, vung kiếm chém qua liên tục, chặt đứt đầu rồng.
Gào!
Bên cạnh có một con sói lửa sấn tới, nó to đến tầm mười trượng, nuốt trọn Triệu Bân vào trong bụng, bên trong bụng của nó cũng rất kỳ lạ, được lửa nóng uẩn dưỡng, có sức mạnh luyện diệt cực mạnh.
Nhưng những thứ đó đều vô dụng với Triệu Bân, khi vừa mới bị nuốt chửng, hắn xông ra ngoài ngay giây sau, một tia kiếm khí huyền hoàng đâm xuyên đầu con sói lửa.
Đùng! Uỳnh!
Ác linh kéo đến từ bốn phía, thi nhau tấn công.
Kiếm quang, đao mang, chưởng ấn, quyền ảnh rợp trời.
Triệu công tử cực nhanh nhẹn linh hoạt, bọn chúng vẫn chưa kịp tấn công thì hắn đã chạy khỏi đó mất rồi. Hắn dùng chiêu ngự kiếm phi tiên, chém cả vùng ác linh phụt máu, ngã xuống biển, làm bọt biển nổi lên đầy.
“Thiên Lôi trận!”
Triệu Bân hét lớn lên rồi lại dùng chiêu quần công
Lưỡi dao kim quang sáng rực lấp lánh, mỗi một cái đều mang sức mạnh hủy diệt.
Huyết quang khắp trời, những ác linh nhào đến không bị chém chết thì cũng bị kiếm chém đứt đầu, tên nào tên nấy đều chết rất thảm. Đây không phải là một trận đại chiến mà là đơn phương thánh tử Thiên Tông đang đồ sát.
Nếu không có cảnh giới Thiên Võ xuất hiện thì chẳng ai có thể ngăn được đòn tấn công của hắn.
Nhắc đến cảnh giới Thiên Võ… cảnh giới Thiên Võ đến thật.
Ở tận sâu trong màn sương máu, năm bóng người mờ mờ ảo ảo đang cùng nhau bước ra, tất cả đều là ác linh cảnh giới Thiên Võ.
Đến khi nhìn rõ được mặt đối phương thì đến Triệu Bân cũng phải ngây ra.
Vì đó đều là người quen của hắn, tính từ trái qua phải, lần lượt là Thượng Dương chân nhân, Bách Văn chân nhân, Giáp Cổ chân nhân, Văn Nguyên chân nhân và Biệt Công chân nhân.
Lúc còn sống, bọn họ đều là cảnh giới Thiên Võ, dù bị phế tu vi thì cũng không giấu được sự thật họ từng là Thiên Võ.
Không ngờ họ đều bị Ác Vương khống chế, biến thành ác linh.
Bọn họ có ý thức và ý chí còn sót lại khi còn sống, vẻ mặt hung hăng, thống khổ: hung dữ vì thù hận, còn thống khổ là bởi bị khống chế. Đường đường là cảnh giới Thiên Võ mà sau khi chết lại bị luyện thành ác linh, bị biến thành công cụ giết người.
“Ngươi có thích món quà lớn này không?”, dưới Biển Chết có tiếng cười nham hiểm của Ác Vương truyền lên.