Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Màn đêm lại lặng lẽ buông xuống.  

             Bắt đầu từ đêm hôm nay, Triệu Bân đã bắt đầu thay đổi.  

             Cái gọi là biến hóa đó chính là khí huyết đã sa sút dần khôi phục, trong cơ thể lại có tiếng răng rắc vang vọng, là xương cốt kinh mạch được nối liền, tiện thể rèn luyện cơ thể, mặt cũng hồng hào hơn rất nhiều.  

             Thức tỉnh, chỉ là vấn đề thời gian nữa mà thôi.  

             Hoàng phi có đến vài lần, dùng đến tiên lực của mình.  

             Người ngoài không nhận ra, cô ta lại thấy rất rõ, căn cơ của lão tổ Hồng Uyên bị hao tổn, Cơ Ngân cũng thế, thân là mẫu hậu của Long Phi, bà ấy có sự áy náy, nếu không phải tách rời Cửu Vĩ Tiên Hồ thì Cơ Ngân cũng sẽ không bị kéo vào chuyện này, lại càng không gặp phải tai vạ như thế, vốn là một yêu nghiệt nghịch thiên, một người có tương lai sáng lạn, lại vì chuyện này mà mất đi tư chất đáng có.  

             Nay, bà ấy dùng tiên lực cho Cơ Ngân tất nhiên là để đền bù.  

             Dù Triệu Bân đang ngủ say nhưng vẫn không làm chậm trễ quá trình mầm tạo hóa cắn nuốt tiên lực.  

             Sau đó lại cung cấp ngược chất dinh dưỡng lại cho Triệu Bân.  

             “Lão đại, trứng của ngươi lại vỡ rồi kìa”.  

             Trong đầu Triệu Bân đột nhiên vang lên tiếng gào to.  

             Triệu Bân mở mắt, cũng lập tức ngồi dậy.  

             Hành động đầu tiên của hắn chính là kéo quần, cúi đầu quan sát.  

             Hoàng phi thấy thế thì khóe miệng giật giật.  

             Nhóc con này buồn cười thật.  

             “Không vỡ mà”.  

             Triệu Bân thì thào, trứng vẫn không vỡ.  

             Cái trứng bị bảo là vỡ đó chính là trứng kỳ lân vàng, lại vỡ một mảnh nữa, lại có tinh khí dâng lên, lại có linh lực được hấp thu, còn có dị tượng, nhưng vẫn không thấy kỳ lân phá trứng thoát ra.  

             “Nhìn đủ chưa?”  

             Hoàng phi hờ hững nói, liếc xéo Triệu Bân.  

             Xem một cái là được rồi, còn định quan sát thưởng thức một phen nữa hả?  

             Triệu Bân chợt giật mình, lực chú ý của hắn dồn ở thành Thiên Thu rồi nên giờ mới thấy bên cạnh giường có một người, thấy đó là hoàng phi thì trong đầu hắn lại chợt xuất hiện những hình ảnh nóng bỏng.  

             Tiêu rồi, lỗ mũi đầy máu.  

             Ánh mắt của hoàng phi lại càng sai trái.  

             “Kính chào hoàng phi”.  

             Triệu Bân lau máu mũi, vội vàng hành lễ.  

             “Trên núi có một lôi trì dành riêng cho ngươi, có thể đến đó tu luyện bất kỳ lúc nào”, hoàng phi cười nói, nói xong lại lấy ra một hộp ngọc, tuy hộp rất dày nhưng vẫn không thể ngăn chặn đan hương, có thể thấy là đan dược, Triệu Bân thấy rất rõ đó là một viên tứ văn đan, dù là tứ văn đan nhưng lại là loại đan trung phẩm có phẩm chất khá cao.  

             “Cảm ơn hoàng phi”.  

             Triệu Bân cười ha hả, nhanh chóng nhận lấy.  

             Hoàng hậu Đại Hạ vung tay thoải mái thật.  

             “Nghỉ ngơi cho khỏe”.  

             Hoàng phi cười, xoay người rời đi, trong lòng áy náy khó nén.  

             Sau này bà ấy sẽ tìm thêm linh dược, cố gắng hết sức để tái tạo căn cơ cho Cơ Ngân, hắn là một mầm non tốt, không thể để bị phế thế này được, dù không phải là túc chủ của cửu vĩ, bà ấy cũng muốn Cơ Ngân là con rể của mình.  

             Thật ra, căn cơ của Triệu Bân đã hồi phục rồi.  

             Chuyện này, Nguyệt Thần là người rõ nhất.  

             Công pháp cô ta truyền cho Triệu Bân có thể chữa trị được căn cơ.  

             Chẳng qua, hoàng phi cũng không biết nên vẫn còn áy náy thế thôi?  

             “Nhớ ra rồi”.  

             Trong phòng, Triệu Bân vỗ đầu mình.  

             Có lẽ là do ngủ quá lâu, đầu vẫn còn hơi choáng váng, sau khi tỉnh táo lại mới nhớ tới chuyện trước đó, ngũ đại Thiên Võ tách rời cửu vĩ, sau đó không biết người nào đâm cho một đao.  

             Nghĩ thế, hắn vội vàng ra khỏi phòng.  

             Sau đó chợt đụng phải Sở Vô Sương đi tới.  

             “Tỉnh rồi?”, Sở Vô Sương nhìn Triệu Bân.  

             “Cửu vĩ hồ!”, Triệu Bân ôm đầu nhe răng trợn mắt.  

             “Ân Minh làm túc chủ rồi”.  

             “Ân… Minh?”, Triệu Bân nghe xong bèn nhíu mày.  

             Xem ra đêm đó sau khi hắn ngủ say đã xảy ra rất nhiều chuyện.  

             Không ngờ cửu vĩ lại chọn Ân Minh, đó không phải là một tin tức tốt lành gì!  

             “Lão tổ Hồng Uyên bế quan”.  

             “Long Phi bị đóng băng”.  

             Sở Vô Sương hiểu chuyện, biết Triệu Bân muốn hỏi gì nên đã tự đáp.  

             Dưới ánh trăng, Triệu Bân ra khỏi phòng.  

             Đỉnh Ngọc Linh có trưởng lão bảo vệ, dù là nữ trưởng lão nhưng cũng là cảnh giới Chuẩn Thiên, bảo vệ công chúa Đại Hạ, xét thấy địa thế đỉnh Ngọc Linh có thể hỗ trợ đóng băng, Long Phi mới không bị mang về cung.  

             “Ra mắt trưởng lão”, Triệu Bân chắp tay cúi người.  

             Haiz!  

             Hai trưởng lão cùng thở dài, ẩn ý trong đó khá rõ ràng, làm túc chủ của cửu vĩ là một chuyện tốt, lại xảy ra biến cố, kết quả lại hóa thành một tai họa, so với Ân Minh, họ thấy Cơ Ngân thuận mắt hơn nhiều, tiểu tử này mặt dày thật đấy, nhưng về bản tính thì vẫn hơn Ân Minh.  

             Vấn đề là trời không chiều lòng người.  

             Với chuyện này, Triệu Bân nghĩ khá thoáng.  

             Sau khi hành lễ, hắn đẩy cửa phòng Long Phi ra.  

             Trong phòng có tế đàn, khắc những trận văn cổ xưa.  

             Trên tế đàn là một quan tài băng, mà Long Phi đang nằm lên đó, cơ thể mềm mại phủ đầy băng sương, hệt như một tượng băng được điêu khắc đầy sinh động, thi thoảng có thể thấy trên mặt cô ta có vẻ đau đớn lướt qua.  

             Triệu Bân dừng lại, thiên nhãn cũng híp lại.  

             Hắn có thể nhìn xuyên qua cơ thể để nhìn vào đan điền Long Phi, vì bị đóng băng nên đan điền của cô ta cũng đóng băng, cả khí thái của chân nguyên cũng bị kết thành băng, cửu vĩ hồ bên trong cũng đang ngủ say sưa, bị tách sức mạnh ra, khí thế của nó đã giảm sút nhiều.  

             Dù thế, tính tình của nó vẫn không hề dễ thương hơn một chút nào.  

             Triệu Bân đang nhìn thì nó nhướng mày lên: “Ngươi xem cái gì”.  

             Triệu Bân không cho là đúng, chuyển tầm mắt.  

             Trạng thái của Long Phi không ổn, bị đóng băng cũng tốt, để cửu vĩ hồ cũng chìm vào giấc ngủ say.   

             “Đang yên đang lành sao tự nhiên lại xảy ra biến cố”.  

             Sở Vô Sương cũng có ở đó, giọng nói đầy tiếc nuối, Hồng Uyên tổn hại căn cơ, Cơ Ngân cũng tổn hại căn cơ, Long Phi nằm đó, cũng tổn hại căn cơ, không có gì bất ngờ thì Long Phi không thể tu luyện vượt qua được cảnh giới Chuẩn Thiên.  

             Tất nhiên, Cơ Ngân cũng thế.  

             Về phần lão tổ Hồng Uyên thì e là cả đời cũng không có duyên thành tiên được nữa.  

             Thế nên mới nói, lần này tách rời cửu vĩ hồ phải trả một cái giá rất đắt.  

             Lời Sở Vô Sương nói, Triệu Bân chỉ im lặng chấp nhận, có một số chuyện không thích hợp để nói với Sở Vô Sương, đêm đó, có một bàn tay không thấy rõ đang âm thầm thao túng tất cả, Hồng Uyên cũng bị gài một phen, có thể thấy thủ đoạn của đối phương đáng sợ đến mức nào, Sở Vô Sương không biết sẽ tốt hơn.  

             “Đan dược này có hiệu quả với căn cơ”.  

             Sở Vô Sương hất tay áo, cho Triệu Bân một viên tam vân đan.  

             Con người ấy à! Đúng là hết sức kỳ quái, rõ ràng là hận không thể giết chết Cơ Ngân, lại muốn lo lắng cho sức khỏe hắn, người như cô ta, với tên đáng ghét đó đúng là vừa yêu vừa hận, cảm giác đó thật sự rất quái dị.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK