Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Tại sao hắn ta lại có thể trở thành Thánh Tử tộc xác chết ư, bởi vì đầu óc cũng khá tốt, trước sau cộng lại chỉ mất khoảng vài giây mà hắn ta đã biết được một số bí mật, vài ngày trước Đại Hạ đang đồn ầm lên, có một kẻ không có võ đức ngày ngày bắt cóc tống tiền, nhưng hắn đến vô ảnh đi vô tung, chẳng khác gì Cơ Ngân hôm nay cả.  

             Hay có thể nói kẻ bắt cóc tống tiền đó chính là Cơ Ngân, chắc chắn đòn tấn công của Thi Tổ đã được tránh thoát, đáng tiếc, đến tận lúc này hắn ta mới biết, điều bất ngờ này quá là đáng ghê tởm, việc này mà lan truyền ra ngoài thì chắc chẳng có ai tin nổi, có trời mới biết một cảnh giới Huyền Dương lại có thể to gan lớn mật đến thế.  

             “Chín ngàn vạn, giá cả quá phải chăng”.  

             Triệu Bân cười tủm tỉm, trong mắt toàn tiền là tiền.  

             Về phần một người chín ngàn vạn hay là một cân chín ngàn vạn, thì phải xem tâm trạng hắn thế nào đã, ngoan ngoãn giao tiền ra thì không sao, cứ dây dưa kéo dài thì không bán theo cân nữa, tính cả hai luôn càng đáng tiền.  

             “Cơ Ngân”.  

             Thánh Tử tộc xác chết rống giận, lại há miệng phun máu.  

             Bấy giờ, là nội thương.  

             “Mệt mỏi thì nghỉ đi thôi”.  

             Triệu Bân đã đi tới đánh ra một chưởng.  

             Lòng bàn tay hắn có bí văn lưu chuyển, bí pháp phong ấn, Thánh Tử tộc xác chết đấy! Hắn cũng không nỡ giết đi, mang về nghiên cứu một chút, chẳng những có thể đào ra khá nhiều bí mật mà hôm khác còn có thể mang đi đổi tiền.  

             Tộc xác chết có rất nhiều tiền.  

             Thành Thiên Thu lại có một nơi tuyệt vời để cất trữ ngân lượng.  

             Giết!  

             Thánh Tử tộc xác chết gào thét, liều mạng đứng dậy.  

             Vấn đề là phong ấn đã rơi xuống, hắn ta bị một chưởng tiễn vào mộng đẹp.  

             Bịch!  

             Triệu Bân cắm Long Uyên xuống đất, cả người đè lên người Thánh Tử tộc xác chết, mở banh mắt hắn ta ra, lấy đi căn nguyên thiên nhãn, cực kỳ tự giác sáp nhập vào thiên nhãn của mình.  

             “Tộc xác chết”.  

             Mắt trái Triệu Bân chớp chớp, có căn nguyên thiên nhãn của Thánh Tử tộc xác chết dung hợp nên đồng lực mà hắn thiếu được bổ sung thêm, có sức mạnh kỳ dị đang chạy dọc, lóe lên thứ ánh sáng huyền dị, mắt sắng rỡ như tuyết, có thể cảm nhận được đồng lực đang tăng lên, biến hóa của thiên nhãn cũng là vô hạn huyền ảo.  

             Căn nguyên thiên nhãn… Là một thứ tốt.  

             Nên là sau này phải thu gom nhiều vào.  

             Thiên nhãn muốn lột xác thì phải trông chờ vào chúng nó rồi.  

             Hả?  

             Vừa ngước lên thì cơ thể Triệu Bân bỗng nhiên run bần bật.  

             Cùng lúc đó, dường như có một thứ sức mạnh huyền bí từ trong người hắn trôi đi.  

             Đó là thọ nguyên.  

             Hắn cảm nhận rất rõ, đó là mấy năm thọ nguyên.  

             “Sạo lại như thế”.  

             Triệu Bân nhíu mày, mặt cứ nghệt ra đó.  

             Vừa có được cơ duyên thì lại mất đi thọ nguyên là sao?  

             Nguyệt Thần thở dài.  

             Một lần may mắn một lần xui xẻo, đúng là không sai.  

             Một khi có được cơ duyên sẽ mất đi tuổi thọ.  

             Có vẻ đó đã là cái giá phải trả dành cho người nào đó rồi.  

             Thủ đoạn của nguyền rủa, cả vị thần như cô ta cũng bất lực.  

             “Chuyện gì thế này”.  

             Rất lâu sau đó, Triệu Bân mới xoa mi tâm đứng dậy.  

             Hắn có bệnh, chắc chắn là bị bệnh, ba ngày hai bữa lại đánh mất thọ nguyên, không bệnh mới là lạ.  

             Cứ tình hình này, tu vi còn chưa đủ mạnh thì đã mẹ nó phải xuống mồ nghỉ ngơi rồi.  

             Bình tĩnh lại, hắn lại lấy ra rất nhiều bùa chú để trói Thánh Tử tộc xác chết lại thật chặt.  

             Đến tận lúc này hắn mới nhìn vào trong phần mộ.  

             Vì đòn tấn công của Thi Tổ nên nó đã hóa thành phế tích.  

             Hắn đẩy những mảnh đá vỡ ra, tìm xác của mụ dạ xoa và con trai mụ, một lần nữa đặt vào trong quan tài, còn dùng bùa phong ấn đặc biệt và thực hiện thuật trầm quan, đưa họ vào cõi U Minh, nơi đó mới là nơi chốn thật sự dành cho họ, còn đỡ hơn là bị người tộc xác chết rình rập.  

             Còn trong phần mộ thì hắn dựng lên một bài vị cho họ.  

             “Tiền bối, mong bà sống khôn thác thiêng”.  

             Triệu Bân chắp tay cúi người, cắm ba nén xạ hương vào lư hương trước bài vị, là để tế bái mụ dạ xoa, cũng là lời cầu phúc, gia đình này quá bi thảm, mong rằng kiếp sau có thể sống như một người bình thường.  

             Tế bái xong hắn mới chậm rãi xoay người.  

             Ngao! Ngao!  

             Hắn đã xoay người đi rồi nhưng tiểu kỳ lân lại chạy ra, cắn góc áo hắn.  

             Triệu Bân ngạc nhiên.  

             Tiểu kỳ lân chăm chỉ ngao ngao mấy tiếng rồi chạy về phía tế đàn.  

             Triệu Bân chẳng hiểu mô tê gì nhưng cũng đuổi theo.  

             Tế đàn đã bị hủy, bị tàn phá nát không sao tả nổi, sen Sinh Linh được treo bên trên cũng bị nổ tung vì đòn tấn công ấy, thế nhưng tiểu kỳ lân lại vui vẻ đến lạ, vòng quanh tế đàn đã bị hủy, đi tới đi lui đầy hào hứng.  

             Không chỉ mình nó, cả mầm tạo hóa cũng xao động dữ dội.  

             “Có bảo bối ư?”. Triệu Bân nhíu mày.  

             Trong lòng nghĩ vậy, hắn bèn đi tới tìm kiếm ở tế đàn, đẩy từng tảng đá vỡ ra, bây giờ mới phát hiên bên dưới tế đàn lại có huyền cơ, đó là một cái máng nước, bên trong có một cái bát xanh biếc, trong đó có nửa bát nước trong.  

             “Đây là… Gì thế?”  

             Triệu Bân giơ tay lấy chiếc bát ra.  

             Bát được đúc từ loại ngọc đặc biệt, lấy ra có thể bán được mấy trăm.  

             Hắn tò mò về thứ nước trong bát hơn, khá là thú vị, hắn cúi xuống ngửi thử một cái, có mùi hương thoang thoảng, khiến hắn rất muốn thử một ngụm, chắc hẳn hương vị sẽ không tệ.  

             Trên thực tế, hắn cũng làm vậy, khẽ nhấp một ngụm nhỏ.  

             Nước trong xuống bụng, ngọt ngào thanh mát.  

             Không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ là… Đầu còn hơi choáng váng.  

             “Hơi chóng mặt rồi đấy!”  

             Triệu Bân buông bát xuống, ôm lấy đầu mình.  

             Sau đó, hắn nằm xuống, chìm vào mộng đẹp.  

             Không chỉ mình hắn ngất, cả những phân thân bên ngoài, dù đang ở thành Thiên Thu hay trong đại địa linh mạch thì cũng bị ảnh hưởng, cả đám ngáp dài, ngủ thật say khiến đại trưởng lão Ma gia sừng sốt, đang yên đang lành sao nói ngủ là ngủ vậy?  

             “Bản thể xảy ra chuyện gì ư?”, nhị trưởng lão nhíu mày.  

             “Chắc đến tám mươi phần trăm”, tam trưởng lão vuốt vuốt chòm râu.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK