Triệu Bân ngồi xếp bằng, vùi đầu vào tay lẩm bẩm suốt trên đường đi.
Diêm La Mặt Quỷ cũng ở đó nhưng mặt mũi đã sưng tấy, không biết tại sao Triệu Bân lại đánh mình.
Hắn ta và Triệu Bân xuất hành vào lúc nửa đêm, cũng không phải để du sơn ngoạn thủy.
Người nào đó nói muốn tìm môn chủ La Sinh Môn để thanh toán tiền thù lao.
Thật ra Triệu Bân không hề nghĩ tới việc thanh toán tiền, hắn chỉ muốn đi xem Lạc Hà có thật sự mang thai hay không, nếu như đứa trẻ là con của hắn thì hắn nhất định phải nói chuyện với lão môn chủ, mẹ của con ta mà lão cũng dám cấm cửa, xem ta làm thế nào!
"Ngươi có chắc là mang thai không?"
Triệu Bân đã hỏi câu này rất nhiều lần trên đường đi.
Diêm La Mặt Quỷ chỉ lo dụi dụi mắt, đầu óc đến tận bây giờ vẫn còn choáng váng vì bị đánh.
"Nếu như là thật thì một hai tháng nữa sẽ sinh rồi".
Triệu Bân lại vùi đầu lẩm bẩm, thầm tính thời gian.
Một lúc sau Diêm La Mặt Quỷ mới ngẩng đầu nhìn Triệu Bân từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, sắc mặt cổ quái, dường như đêm nay tên nhóc này rất không bình thường, vừa nghe tin Lạc Hà bị cấm cửa thì hắn liền ra tay đánh người!
"Lão môn chủ của ngươi... tính tình có tốt không?"
Triệu Bân lại nghiêm túc hỏi, vẻ mặt đầy ẩn ý.
“Không tốt lắm”, Diêm La Mặt Quỷ đen mặt nói.
Xong rồi hắn ta lại bồi thêm một câu: "So với Thượng Dương chỉ có mạnh hơn chứ không yếu hơn".
Triệu Bân không hỏi nữa, chỉ cần không vượt qua cảnh giới Thiên Võ thì hắn vẫn có thể giải quyết được.
Quác!
Đại Bằng kêu, tốc độ lại tăng lên.
Tại căn cứ chính của La Sinh Môn có một nơi tên là Phượng Minh cốc.